Ngày hôm sau, mặt trời chiếu sáng rực rỡ, rất nhiều nông công được tuyển chọn đã vác theo công cu di tới bờ sông, ai ai cũng mặc quần áo ngan làm từ vải bố, thoạt nhìn thì đều là người có sức khỏe tốt,
"Tại sao phải mở rộng lòng sông? Cũng không phải nguồn nước ở Tinh thành của chúng ta không đủ dùng. Một người đàn ông mở miệng oán trách, nếu không phải thấy được nhận tiền thì gã đã ở nhà nghỉ ngoi một chút để chuẩn bị cho giai đoạn mùa vụ bận rộn sắp tới.
Một người khác ở cùng thôn với gã cũng nói: “Dù sao người ta cũng đưa tiền, hơn nữa nửa ngày mà được hai mươi đồng, ở đâu có chuyện tốt như vậy nữa, ngươi không làm thì còn rất nhiều người xếp hàng muốn làm đấy.”
Tốp năm tốp ba túm lại trò chuyện với nhau, chẳng mấy chốc trên bờ sông đã có rất đông người tập kết. Bọn họ đều đi tới khúc ngoặt Hồ Chủy, đây chính là nơi hạ lưu bị tắc nghẽn đầu tiên của kênh đào Ngọc Long.
Khi bọn họ đi qua chỗ Ninh Tương Y đã cho nổ vào hôm qua, có người "a" một tiếng.
"Trước kia không phải ở đây có một gò đất giữa lòng sông sao? Sao lại không thấy nữa rồi?"
Ngươi bên cạnh liếc một cái: “Ngươi nhớ nhầm phải không, chỗ này chẳng có gì hết.”
Người đàn ông trước đó liếc nhìn một cái rồi tiếp tục tiến về phía trước, vừa đi còn vừa buồn bực nói thầm: "Ta nhớ rõ ràng trước kia có mà..."
Khúc ngoặt Hồ Chủy là một bãi cạn hẹp năm cuối kênh đào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-chi-nguyen-ben-nguoi/1202582/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.