Đi vào Chiêu Dương điện phải qua ba cửa cung quan trọng, cửa Hàn Nguyệt, cửa Tiềm Long và cửa Trạch Thiên! Lúc này nó mới vượt qua bờ sông trong cung, lúc đến cửa Hàn Nguyệt, bên kia đã lờ mờ truyền đến tiếng đàn sáo.
Nó chạy thẳng về hướng đó, nó chạy vội vã như vậy, vội vã như vậy, thậm chí phổi cũng sinh ra cảm giác như bị lửa thiêu đốt, trong lòng vẫn còn thúc giục chính mình, nhanh một chút…
Nhanh hơn một chút nữal Một cơn gió lạnh bắt đầu gào thét, từng giọt mưa li ti từ trên trời bay xuống bao phủ vùng trời này, toàn bộ hoàng cung rộng lớn thênh thang lộ ra vẻ trang nghiêm mà lạnh lùng dưới bóng đêm và ánh đèn lồng.
Và Ninh Úc trong chốn này như một chiếc lá bôn ba, đua tốc độ với sống chết.
Nhưng mà nó lại bị chặn lại.
Lần này cũng như vừa rồi, nó bị thị vệ trong cung ngăn lại, nhưng từ trong ánh mắt bình tĩnh của bọn họ, Ninh Úc âm thầm cảnh giác, đây tuyệt đối không phải thị vệ bình thường!
“Hoàng hậu có chỉ, người không triệu mà vào, giết không tha!” Ba chữ lạnh lùng khiến mắt Ninh Úc lóe lên tia ác độc! Hoàng hậu, không ngờ bà ta lại ngăn cản nó! Mà những người này chịu sự sai khiến của Hoàng hậu, dĩ nhiên sẽ không ra tay lưu tình với nó.
Đối phương có cả thảy mười lăm người, hơn nữa đều được huấn luyện nghiêm chỉnh, đủ để đối phó với một đứa trẻ! Nhưng Ninh Úc không phải đứa trẻ bình thường, nó nhìn người trước mặt, hít một hơi thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-chi-nguyen-ben-nguoi/1202518/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.