Nữ hầu nghe anh hỏi thì nhanh chóng đưa mắt nhìn anh.
"Thưa thiếu gia... Yến Phong cô ấy đang ở ngoài vườn hoa ạ..."
Nghe nói xong thì anh nhướng mày quay về phía cửa chính gật đầu, sau đó thì liền quay người rời đi, thường ngày khi anh trở về thì Yến Phong lúc nào cũng ngồi ở phòng khách đợi khi thấy anh đi vào thì mỉm cười xinh xắn.
"Thiếu Nam... mừng về nhà."
Cứ như thế trong 26 ngày qua nó cũng đã trở thành thói quen với Thiếu Nam anh, bước đi về phía vườn hoa thì ánh mắt của anh va phải cô gái nhỏ nhắn ngồi ở bộ bàn ghế thường dùng để uống trà ngắm cảnh đang loay hoay chăm chú vào việc gì đó.
Khi anh đi đến gần thì mới phát hiện ra cô đang thêu khăn choàng, cứ thế anh đứng nhìn cô gái nhỏ vừa đang vừa mỉm cười thì bất giác trong lòng anh khó chịu "nghĩ việc gì mà có thể tươi cười như thế... không phát hiện ra tôi đang đứng đây à...?" suy nghĩ xong thấy cô vẫn không quan tâm gì đến mình liền cau mày.
"Khụ... khụ..."
Yến Phong đang chăm chú vào việc của mình nghe thấy tiếng của anh liền ngước mặt lên nhìn thấy anh đang nhìn lại mình thì cô gật đầu một cái.
"Thiếu Nam anh về lúc nào thế...?"
" Ưmk... cô đang làm gì vậy...?"
Nghe anh hỏi thì cô mỉm cười đưa chiếc khăn lên trước mặt anh.
"Đợi tôi một lát nhé... tôi làm sắp xong rồi..."
Anh gật đầu rồi cũng thư thả ngồi xuống chiếc ghế ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-anh-no-em-mot-tinh-yeu/2745762/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.