Anh thấy cô đã thực hiện xong lời hứa của mình thì đưa tay kéo cô vào lòng lên tiếng:
"Cảm ơn em Yến Phong."
Bị ánh ông cô không có phản ứng gì mà ngược lại cô cũng đưa tay đáp lại anh nhưng bản thân vẫn không thể kìm lại cảm xúc của mình mà âm thâm rơi lệ, được một lúc thì cô buông lỏng tay của mình ra và dần nhắm nghiền mắt mà ăn giấc trong vòng tay ấm của anh.
Dù cô không ở bên cạnh anh nhiều họ bên nhau chỉ vỏn vẹn hai mươi mấy ngày mà thôi nhưng tình yêu mà cô dành cho anh thật sự rất nhiều và lớn, chỉ có điều bản thân hai người là hữu duyên vô phận.
Có lẻ là hết một kiếp này của Âu Dương Yến Phong trong tim cô ấy chỉ có một người mà khiến cho bản thân phải bất chấp mọi thứ mà muốn giữ người đó cho phần đời ngắn ngủi còn lại của mình đó chính là Phương Thiếu Nam anh.
Cảm giác hơi thở của cô đều đặn thì anh nhẹ nhàng buông cô ra rồi bế cô đi đến giường lớn đặt xuống, anh đắp chăn, chỉnh lại tư thế ngủ thoải mái cho cô, làm xong anh ngồi bên cạnh giường vén tóc trước mặt cô ra rồi ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp ấy.
Một lúc sau, điện thoại reo lên người gọi đến là mẹ của anh, cầm lấy điện thoại và bắt máy thì anh nghe bà thông báo là ba anh đã được làm phẩu thuật, không chỉ vậy ngày cả ba của Lưu An Kiều cũng được cho vào phòng cấp cứu.
Khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-anh-no-em-mot-tinh-yeu/2745702/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.