Thiên Huyền lập tức tra bản đồ và cấp tốc quay đầu xe, chiếc xe đánh nửa vòng tròn lao sang làn bên kia, mặc cho phía trước và phía sau có bao tiếng còi đang vang lên.
“Ông nghe được từ ai thế?”
“Đoạt Y Bà đã nói như vậy nhưng cấm ông không được cho con biết.” Giọng trầm ấm của Huyền Y Ông vọng trên chiếc loa ngoài.
Thiên Huyền đẩy mạnh từng chữ qua hơi thở kẽ răng, như muốn xé nát cái tên đó ra: “Bà già canh giữ dòng sông Vong Xuyên.”
Sau đó để cho ông tự động cúp máy còn anh thì đang bận phóng vun vút trên con đường cao tốc.
Ở bên kia, Huyền Y Ông sau khi tắt điện thoại thì bị cặp mắt lườm nguýt của bà vợ chiếu thẳng vào sau lưng.
Bà thét lớn đến độ trên thiên đình dưới địa lao đều nghe thấy: “Sao ông dám nói chuyện đó với con hồ ly hả?”
“Ơ bà…” Huyền Y Ông giật nảy mình, xoay mặt lại.
Bà lập tức quát lên: “Mau đi ngăn Thiên Huyền lại cho tôi.”
Vốn dĩ bà không muốn Thiên Huyền nhúng tay vào vận mệnh của Hồng Nhung hay là Chiêu Phượng, thành ra trước giờ luôn nhất tâm ngăn cản.
Thời điểm đó anh lựa chọn rời bỏ tất cả mọi thứ, kể cả bất chấp mạng sống anh cũng chẳng màng, dẫu sao đến được chỗ Hồng Nhung.
Nhìn đồng hồ đã quá ba giờ rưỡi, tự dưng cảm thấy lòng nóng râm ran như lửa đốt. Chiếc xe dừng lại bên đèo Nan song mọi thứ đã vượt ngoài mong đợi, anh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nao-minh-ben-nhau/2873503/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.