Thiên Huyền luôn âm thầm để ý cô ở mọi nơi, sau vụ tai nạn khiến bản thân cô trở nên thương tật. Anh nép sau hàng cây ngoài vườn, nhìn cô nằm trên chiếc giường của bệnh viện, lòng anh đau đớn đến cùng cực.
Anh lặng lẽ dõi theo cô, trong khi cô ngồi trên chiếc xe lăn được Bảo Châu đẩy ra ngoài. Thời gian đó anh chưa có đủ dũng khí để xuất hiện cho cô thấy.
Trong sảnh lớn của bệnh viện, nghe cô hỏi Bảo Châu về tình hình anh trai, mà chẳng hề hay biết người anh đã ra đi, sau đó còn bình thản trở lại. Nhìn cảnh tượng này, anh càng xót xa nhiều hơn, xót cho chính cô và xót cho bản thân anh.
Kiếp trước lẫn kiếp này, đã trải qua mấy trăm năm mà lòng cô vẫn hướng đến người đàn ông đó chẳng đổi dời. Mặc người đời từng oán trách, từng căm phẫn kiếp sống trước của gã đàn ông, nhưng cô vẫn bao dung tha thứ.
Mong ở đời này có người đủ cảm thông và yêu thương Hồng Nhung đến tận cùng của sự sống.
Sau khi Chiêu Phượng mất đi, còn Thiên Huyền ở lại, anh đã trải qua cả quãng đường cô độc, một thân vạn bước vượt bao kiếp nạn. Sương máu gió tanh bao bọc lấy thân Thiên Huyền, tắm gội và nuôi dưỡng thêm cho bản chất lạnh lùng, tàn nhẫn.
Từng có quãng thời gian, anh trụy lạc vào những thú vui tổn hại như cờ bạc, rượu và thuốc phiện. Mỗi thứ anh đắm chìm cốt ý để không nghĩ đến Chiêu Phượng, trốn trong cái chòi mục nát, lựa chọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nao-minh-ben-nhau/2873496/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.