Editor: miemei
“Mấy nhân viên này của cậu đều do Tiểu Diệp Tử tìm về hả?” Nếu do Tiểu Diệp Tử tuyển về thật, vậy thì cô thật sự nghi ngờ năng lực của Tiểu Diệp Tử đấy.
Lăng Vi nhíu mày nói: “Tiểu Diệp Tử và một trợ lý khác nữa, lúc vừa bắt đầu mình thấy cũng ổn, bây giờ thì…… Chẳng lẽ thành phố Liêu hết người rồi sao? Hoặc là ở thành phố Liêu như thế này đã coi như là rất có trình độ rồi?”
Câu hỏi của Lăng Vi không nhận được câu trả lời từ Từ Niệm Niệm, hai người phụ nữ nhìn nhau mấy giây, chợt phì cười.
“Ha ha, Vi Vi, bây giờ cậu cảm thấy thiết kế của bọn họ sến quá hả, lúc cậu vừa qua Mỹ thiết kế trang sức còn không bằng người ta nữa ý.” Nghĩ đến chuyện trước kia, Từ Niệm Niệm không nhịn được, cười to.
Lăng Vi cũng nhớ lại lúc đó, cũng không nhịn được bật cười.
“Vậy mình có cần cho bọn họ một cơ hội nữa không? Bên Cartier nói muốn mình tự tay kiểm định bản thiết kế, tốt nhất là tự mình thiết kế luôn, lúc đó mình đã đồng ý rồi, ngày 5 tháng sau là đến hạn.” Nói đến đây thì Lăng Vi cảm thấy trong lòng có chút bực bội, không biết nên làm sao cho tốt. Ở nước ngoài thì không cần phải nể mặt nể tình gì cả, tốt thì là tốt, không tốt thì là không tốt. Nếu không tốt, thì sẽ không cho thêm cơ hội nào nữa. Nhưng ở thành phố Liêu, trong công ty của chính cô, thì cô lại không thể làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nan-tinh-nhan/2728179/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.