Thấy Ưng Lão Tam vẫn luôn cúi đầu, Ưng Lão Đại hơi mềm lòng, tính ra thì Lão Tam là người trong dòng tộc, coi như là em trai của hắn, hắn cũng không nhẫn tâm làm hắn ta khó xử trước mặt bao người. Suy nghĩ một chút, Ưng Lão Đại dặn dò, “Chú đi mời tên Carrera kia ra đi. Dưỡng thương trong bang chúng ta lâu như vậy rồi, cũng nên trả ơn cho chúng ta một chút chứ.”
Ưng Lão Tam đứng lên nói cám ơn, rồi xoay người đi vào trong sân dành cho khách tìm Carrera.
Tuy không biết Carrera làm thế nào chạy ra được nhà giam của tổng bộ bang Xích Viêm, nhưng Ưng Lão Tam vẫn rất tò mò, tại sao tên Carrera này lại đến nương nhờ bang Đầu Ưng, chẳng lẽ bên Mafia hết người rồi sao? Chút nữa, phải hỏi cho rõ mới được.
Carrera vừa đi vào sảnh chính của bang Đầu Ưng, nhìn thấy Ưng Lão Đại ngồi trên ghế chủ tọa, dáng vẻ khí thế mạnh mẽ, trong lòng rất khó chịu. Nhớ lại trước kia hắn ta ở bên Mafia nhận được tiếp đãi như thế nào, sau khi đến thành phố Liêu lại bị đối xử như thế này đây.
“Ưng Lão Đại, cám ơn sự tiếp đãi của quý bang, không biết có chỗ nào cần đến Carrera, cứ nói ra.”
Ưng Lão Đại gật đầu, thuộc hạ đi theo sau Carrera liền lui xuống.
Nhìn quanh căn phòng một lần, để ý thấy chỉ có ba người bọn họ, Ưng Lão Đại mới lên tiếng hỏi: “Bấy lâu nay thấy anh đang dưỡng thương, nên không đến làm phiền anh, tôi muốn biết, anh chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nan-tinh-nhan/2728110/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.