Nghe thấy tiếng nghẹn ngào của con trai, Lăng Vi mới nhìn qua đó, phát hiện mặt Sở Phong không có chút máu, dáng vẻ như mất máu quá nhiều, vừa ngẩng đầu lên, phát hiện cái giá treo bên đầu giường có một túi máu. Sở Phong đang truyền máu. Chỉ có người bị mất máu quá nhiều mới truyền máu thôi.
Lăng Vi không để ý đến Mộ Bạch nữa, đi đến trước mặt Sở Phong, dò hỏi: “Tôi có thể xem vết thương của anh không?”
Sở Phong gật đầu, anh ta có một cảm giác bi thương, có thể là do Dịch Dịch khóc đi, anh ta chưa bao giờ thấy con nít khóc đến đau lòng như thế.
“Được rồi, Dịch Dịch, chú biết súng của chú ở chỗ của cháu, lần trước chú cũng nhìn thấy rồi, không trách cháu đâu.” Sở Phong nhẹ giọng an ủi Lăng Dịch Sâm.
Hai mắt Lăng Dịch Sâm đẫm lệ nhìn Lăng Vi, nài nỉ: “Mami, hu hu hu, mẹ mau cứu chú khờ khạo đi. Chú ấy sắp chết rồi, sau này sẽ không có ai cho con cưỡi ngựa nữa, hu hu hu.” Đến lúc này, Lăng Dịch Sâm vẫn luôn nhớ đến những cái tốt của Sở Phong. Trẻ con, cũng ngây thơ, nhưng cậu thật sự có thể chia ra ai tốt ai xấu.
Đột nhiên Viêm Bá Nghị đứng lên, nhìn thẳng vào Lăng Vi, hỏi một cách chắc chắn: “Em là Quái Y phải không? Thuốc đó cũng là do em nghiên cứu ra phải không?” Anh vừa suy nghĩ kỹ càng, xâu chuỗi tất cả các chi tiết lại với nhau, thì đã hiểu ra.
Thấy Lăng Vi sửng sốt hai giây, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nan-tinh-nhan/2728105/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.