Ngay lúc cô sắp ngã xuống, thì được một bàn tay dịu dàng kéo vào lòng.
Tiếng loảng xoảng vang dội trong căn hộ của Vưu Na, tiếng thủy tin vỡ vụn, xen lẫn tiếng chửi rủa, đứng trong sân đã có thể nghe thấy rõ ràng.
“Bây giờ lập tức bỏ chạy, nếu như bị phát hiện, thì sẽ bị tiêu diệt hết.” Vưu Na nghiến răng, nói một câu.
Chết tiệt, lại thất bại rồi, Lăng Vi đã sắp bị đưa đi ngay rồi, sẽ cách Viêm Bá Nghị thật xa, tốt biết mấy, cô ta đã có thể đến bên cạnh Viêm Bá Nghị rồi. Nhưng tại sao chứ, tại sao lại được cứu đi? Là vận may của Lăng Vi quá tốt, hay là mình quá xui xẻo.
Đạp lên đống bừa bộn đầy trên đất, Vưu Na cầm lấy áo khoác, mặc vào rồi đi ra ngoài. Đợi đến khi cô ta lái xe đến quán bar Lạc Sào, thì trời đã tối.
Thực sự nhịn không được nỗi căm phẫn trong lòng nữa, Vưu Na nốc hết mấy ly rượu, mới miễn cưỡng đè xuống nỗi oán hận trong lòng.
Cô ta nghĩ rằng kế hoạch của cô ta không chê vào đâu được, thiết kế cho Ưng Lão Tam đưa đến địa bàn của bang Đầu Ưng, lại cho một đám người khác lặng lẽ bắt Lăng Vi đi. Như vậy, cho dù Viêm Bá Nghị có điều tra được chỗ Lăng Vi bị giam, cũng phải đàm phán với bang Đầu Ưng một lúc, không được thì sẽ đánh nhau một trận, vậy thì cô ta sẽ có thời gian đưa Lăng Vi ra khỏi thành phố Liêu.
Bây giờ kế hoạch phá sản rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nan-tinh-nhan/2728096/chuong-70-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.