Vào khoảnh khắc Lăng Vi đóng cửa xe lại, anh cực kỳ muốn mạnh mẽ giữ cô lại, không cho cô rời đi như 5 năm trước.
Nhưng anh hiểu, bây giờ đã không giống như trước kia nữa. Cô không còn làLăng Vi mặc cho người ta ức hiếp nữa, mà anh cũng không làm được chuyệnkhông để ý đến cảm nhận của Lăng Vi, cưỡng ép giữ cô lại.
Nước mắt, không kịp đề phòng, vội vã lăn dài.
“Mami, thật sự phải rời khỏi thành phố Liêu ạ?” Lăng Dịch Sâm ngồi ở ghế sauvừa chui vào lòng Lăng Vi, vừa nhìn về phía sau. Nếu như rời khỏi thànhphố Liêu, thì sau này cũng sẽ không được gặp chú cao to nữa rồi. Mặc dùbây giờ cậu không thể mở miệng gọi chú ấy là daddy, nhưng trong lòngLăng Dịch Sâm nghĩ, chú cao to chính là daddy của cậu. Chỉ là, tại saomami lại không đồng ý cho cậu và chú cao to nhận nhau chứ?
Thếgiới của con nít rất đơn thuần, cậu cảm thấy chú cao to và mami nên ởbên nhau, cậu cảm thấy chuyện đó có thể mà, đây chính là thế giới củatrẻ con.
Lăng Vi không trả lời Lăng Dịch Sâm, chỉ trầm mặc gậtđầu một cái. Giơ tay xoa xoa gương mặt nhỏ nhắn của con trai, trên mặtkhông có chút cảm xúc nào.
Ngay lúc cô cảm thấy ở chung một chỗ với Dịch Khôn có chút lúng túng, thì cuộc điện thoại quốc tế của Từ Niệm Niệm gọi đến.
Vừa kết nối, hai mẹ con đã theo phản xạ có điều kiện tránh xa loa nghe, mãi cho đến khi Từ Niệm Niệm gào rống xong, Lăng Vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nan-tinh-nhan/2728061/chuong-57-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.