Hai mẹ con giằng co trong vài phút ngắn ngủi, Lăng Vi nhớ ra còn có chuyện phải làm, trở vào phòng ngủ thay một bộ đồ khác, đi ra trông thấy con trai vẫn giữ nguyên tư thế vừa rồi, mặt đầy tủi thân nhìn cô.
Cô đi qua khom lưng thơm lên mặt con trai, Lăng Dịch Sâm còn không phối hợp mà né đi.
Lăng Vi thở dài, cô không biết phải giải thích mấy chuyện này với Lăng Dịch Sâm thế nào, chuyện của Dịch Khôn còn khó giải thích hơn chuyện của cha thằng bé nữa.
Đi ra tới cửa, Lăng Vi lại thương lượng với Lăng Dịch Sâm: “Mami có việc phải đi ra ngoài một chuyến, không thể chơi với con được rồi. Con một mình ở trong phòng ngoan nhé, đừng ra khỏi cửa, đợi mami về rồi mời con ăn một bữa hoành tráng có được không?”
Lăng Dịch Sâm chớp chơp mắt không nói gì, Lăng Vi thở dài một hơi, mở cửa đi ra ngoài.
Một đứa bé năm tuổi, từ nhỏ đã đi theo cô trải qua cuộc sống không bình thường, còn hi vọng nó hiểu được bao nhiêu chứ? Chuyện tình yêu nam nữ người lớn còn hiểu không thấu, con nít thì càng khỏi phải nói.
Vừa thấy mami vào thang máy đi khỏi, Lăng Dịch Sâm lập tức lấy di động ra nhắn tin cho mẹ nuôi Niệm Niệm, tuy đã biết đánh vần rồi, nhưng mặt chữ thì thực sự chưa biết lắm, vậy nên cậu nhắn qua hai tin liên tiếp, Từ Niệm Niệm gọi điện lại cho cậu.
Cuộc gọi vừa kết nối, đã nghe thấy bên đó lớn giọng hét lên: “Lăng Dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nan-tinh-nhan/2728006/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.