Sau khi đi theo mẹ vào phòng, Lăng Dịch Sâm lục tung đồ, lấy một túi đồ ăn vặt lớn ra ngoài, hắn cầm lấy hộp khoai tây chiên bắt đầu ăn ngấu ngiến, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt Lăng Vi. Hừ hừ, ai bảo mẹ không mời hắn ăn bữa tiệc lớn cơ chứ, oa ô, không lẽ còn không cho người ta ăn đồ ăn vặt nữa sao?
Hừ, không có bữa tiệc lớn con sẽ ăn mà không thèm để ý người. Lăng dịch Sâm trừng mẹ một cái. Dựa vào chuyện này, hắn ngồi ăn một túi khoai tây chiên, một miếng bánh ngọt, hai thỏi Chocolate, ôm đống đò ăn vặt nhảy lên giường, không tới nửa phút đồng hồ sau tiến vào trong mộng đẹp.
Chờ tới lúc Lăng Vi sắp xếp hành lý xong tới bên cạnh giường, bé con đã ngủ say. Miệng hơi hé ra, dường như trong giấc mơ còn đang ăn gì đó.
"Mẹ muốn tới công ty báo cáo một chút, con ngoan ngoãn chờ ở chỗ này, không được chạy loạn có biết không". Nói xong, Lăng Vi hôn trên khuôn mặt nhỏ của con trai, sau đó mới rời khỏi.
Trong nháy mắt khi đóng cửa lại, Lăng Vi thở dài. Năm năm đã qua đi, năm năm này cảnh vật và những người ngày xưa cũng đổi khác, trước giờ cô luôn cho rằng làm người trên đời luôn rất khó khăn. Cô còn nhớ rõ những lần ngày nghỉ cũng phải lao động quần quật, có lẽ, chính vì bắt đầu như vậy nên cô mới dần bền bỉ mà đứng lên.
Trong năm đó, trong đêm đó, ngày đó....Chuyện cũ giống như một thước phim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nan-tinh-nhan/2727962/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.