*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit& Beta: Kim Chi
Mọi việc đều có nhân quả, nhân quả không thể giải thích liền bị nói thành thiên ý, thiên ý cũng không thể bao dung, ước chừng chỉ có thể quy cho kiếp trước tạo nghiệt.
Nhất là khi ngay cả nguyên nhân của tội nghiệt cũng không thể giải thích rõ.
Dân quốc năm thứ chín (năm 1920).
Năm ấy, Tôn Dật Tiên (1) đang là Tổng thống, Lương Nhiệm Công(2) vẫn còn viết báo, công nghiệp và khai thác mỏ theo thường lệ bãi công vẫn bãi công, học trò như trước gây sự vẫn gây sự, khắp cả nước trên dưới trong ngoài không thấy thái bình. Một năm kia thành Bắc Kinh quả thật mệt mỏi, giống như lão già gần đất xa trời, vợ không hiền, con bất hiếu, lại vẫn gắng gượng chống đỡ một bộ thanh niên đến thời đại trượng phu(?).
"Thói đời loạn lạc, tội nghiệt nhiều, dân chúng than ai hận ai?
Chí sĩ chết, tiểu nhân vui, không bằng làm một tên thổ phỉ chiếm sườn núi..."
Người nghệ nhân trong tay cầm nhạc cụ bằng xương bò tựa vào tường thành xướng "Thập tam thái bảo", chuông nhỏ vang thanh thúy, quả cầu nhung đỏ rực rỡ nhảy tới nhảy lui, mê loạn ánh mắt những người đứng xem.
Đứng ngoài đám đông kia là một hòa thượng.
Một thân tăng bào màu than chì, da đầu nhẵn bóng, bộ dạng thanh tú sạch sẽ. Hòa thượng nhìn qua nhiều nhất hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi mày nhíu lại, lần tràng hạt trong tay, nghe dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-duyen-tam-do/216092/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.