Đột nhiên điện thoại vang lên.
“Ca ca, ngươi có muốn nghe xem có chuyện gì không?”
Đang chìm trong khoái cảm, Tư Đồ Cương căn bản không nghe thấy gì, lại càng không rõ câu hỏi mang đầy mùi ác ma của Tư Đồ Huy. Y chỉ theo tiềm thức mà đáp lại: “Ừ.”
“Ca ca, ngươi phải khống chế thanh âm của mình đó nha. Nếu ngươi rên như thế, mọi người sẽ biết ngươi đang làm gì đó.”
Thanh âm đột nhiên phóng đại của Tư Đồ Huy đã kéo Tư Đồ Cương ra khỏi khoái cảm, lúc này y mới chú ý tới chiếc điện thoại đang đổ chuông, cũng thấy nhị đệ cười tà ấn nút kết nối. Đáng tiếc, đã không kịp ngăn lại. Điều duy nhất y có thể làm là cắn chặt môi dưới, không cho tiếng rên rỉ thoát ra ngoài. Mà điều này, cực kỳ khó, vô cùng khó, bởi vì Tư Đồ Huy còn cố ý gia tăng tốc độ khiến thân thể mẫn cảm phải hứng chịu từng đợt khoái cảm như biển cả dậy sóng.
“Chuyện gì vậy?” Giọng nói của Tư Đồ Huy trầm ổn nghiêm túc, một chút cũng không nghe ra hắn đang làm cái chuyện đáng xấu hổ này, chắc chắn tất cả mọi người đều tưởng rằng hắn đang rất nghiêm túc làm việc.
“Là phó giám đốc hả?”
“Ừ, có chuyện gì không?”
“Giám đốc Lưu có chuyện khẩn cấp cần gặp tổng giám đốc để báo cáo?”
“Tổng giám đốc giờ đang có việc, bảo ông ấy năm phút sau hãy quay lại.”
“Tốt.”
Trò chuyện chấm dứt.
“Sao ngươi lại nói thế? Ta như thế này thì làm sao dám gặp người khác? Huống chi là năm phút nữa.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kien/81635/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.