“Ư…”
Cơ thể cương cứng cong lên, răng cắn thật chặt và mồ hôi lạnh không ngừng chảy xuống, tất cả đều thể hiện sự cố gắng chủ động của Tư Đồ Cương.
“Nhanh lên, chút việc nhỏ thế mà cũng lề mề. Cho ngươi năm phút nữa. Nếu như hết giờ mà chưa xong, coi như ngươi không chủ động làm, sẽ không tính, ngươi sẽ phải bồi thường cho ta. Trừ phi, ngươi muốn ghi nợ?” Hai tròng mắt Tư Đồ Hạo toát ra ý không cho phép phản đối.
Mặc dù y lớn tuổi hơn Tư Đồ Hạo, nhưng bây giờ nhìn lại, kỳ thật, y cũng không dám phản kháng lại ý của hắn.
Tư Đồ Cương mặc dù muốn ghi nợ, chỉ có điều dưới ánh mắt kia, y không dám có ý nghĩ đó, càng huống chi, y là một nam nhân trọng chữ tín, vì vậy, y đành lắc đầu, nói: “Ta nói rồi, nếu ngươi đứng đầu trong kỳ thi này, ta sẽ đem chính bản thân thưởng cho ngươi một tối. Ta nói là giữ lời.” Thân thể có chút nhúc nhích, khiến cho bộ vị kết hợp kia cọ xát với nhau, cũng mang tới một cảm giác tê dại mơ hồ.
Vì sao đệ đệ của mình lại biến thành như vậy? Cuộc thi kia vốn là vì hắn chứ, sao giờ lại giống như vì minh? Hơn nữa, nếu đứng nhất, thưởng cái gì cũng không muốn, ngay cả chiếc mô tô đua hắn thích nhất cũng không thèm, mà chỉ cần… chỉ cần mình cùng ở một đêm với hắn, mà không có nhị đệ với tứ đệ. Nhưng cái quan trọng, hắn lại muốn mình làm việc này, bị động vốn là ép buộc, nhưng chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kien/81632/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.