Đêm sinh nhật đó, có lẽ phải nói là sáng hôm sau mới đúng, bởi lúc Tư Đồ Cương về nhà đã là 11 giờ đêm, và y đã bị ba đứa em trai đùa bỡn đến không cách nào thừa nhận nổi, ngay sau đó, y bắt đầu sốt lên, vậy mà thân thể vẫn bị người khác mở ra mà tiến nhập, khiến cả người đau nhức đến vô lực. Mặc dù Tư Đương Cương vẫn nhớ thương công ty, nhưng bị ba đứa em cực lực cản trở, kết quả bị ép tĩnh dưỡng suốt một tháng mới có thể đi làm.
Một tháng nay, điều duy nhất làm Tư Đồ Cương yên tâm chính là ba đứa em không ép y “vận động kịch liệt” nữa. Nhưng mỗi ngày chúng vẫn động tay động chân, thỉnh thoảng còn bay tới hôn môi, làm Tư Đồ Cương chống đỡ không nổi.
Điều này y còn có thể chịu được, nhưng thứ làm y không thể chịu đựng được chính là, ba tên kia còn được voi đòi tiên, tuyên bố từ nay y là món đồ chơi của bọn chúng, phải thỏa mãn dục vọng của bọn chúng, không được chống cự dù chỉ một chút. Ở cái xã hội hiện đại văn minh này, làm gì có chuyện bắt buộc người khác? Bất quá Tư Đồ Cương rõ ràng, dù là thể lực hay tinh lực, y cũng không phải đối thủ của ba đứa em này, nhưng đánh không lại, chung quy cũng có thể trốn chứ?
Chính vì vậy, ngày đầu tiên đi làm lại, Tư Đồ Cương đã dùng lý do công việc bận rộn mà ngủ lại ở công ty.
Một ngày, hai ngày, ba ngày… đã một tuần trôi qua, ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kien/81629/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.