Lưỡi dao lạnh lẽo lướt qua làn da ấm áp, cẩn thận mà cạo dần lớp lông đen.
Tư Đồ Cương đỏ mặt, toàn thân bởi vì xấu hổ mà bị bao phủ bởi một lớp hồng nhạt mê người.
Bây giờ, hai mắt cá chân của Tư Đồ Cương bị hai bàn tay nâng cao kéo ra hai phía, hình thành tư thế hai chân mở rộng, cái mông có chút nâng lên, đem toàn bộ nơi tư mật bại lộ trước hai tròng mắt, lưỡi dao trong tay Tư Đồ Huy chính đang làm việc ở chỗ này.
Sở dĩ là như vậy, bởi vì lúc sắp chụp xong, ngay lúc Tư Đồ Cương thở dài một hơi, đột nhiên Tư Đồ Nham ra vẻ khổ não hỏi một câu mà bất kỳ nam nhân nào cũng không thể trả lời:
“Đại ca, chỗ này của ngươi…”
Hai tròng mắt hắn quét qua hạ thể của y: “…Bị chỗ lông này chặn lại, không thể chụp rõ được. Mà bọn ta muốn chụp rõ từng chi tiết, vậy phải làm sao bây giờ?”
Làm sao bây giờ? Buông ta ra là được chứ sao.
Nhưng mà Tư Đồ Cương biết ý nghĩ đó thật sự chỉ là vọng tưởng, nhìn ba đệ đệ đang hưng phấn thế kia là biết trò hay còn ở đằng sau.
Muốn… muốn làm gì? Không phải định làm cái kia đó chứ?
Trái tim Tư Đồ Cường thoáng cái đập thình thịch, y không khỏi âm thầm cầu khẩn.
Chuyện này liên quan tới tôn nghiêm nam nhân của ta đó nha, chừa lại cho ta chút thể diện đi.
Y lấy ánh mắt cầu xin nhìn người trước mặt, lúc này y cũng chẳng thèm quan tâm tới bộ dạng xích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kien/81623/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.