Ba mẹ Tư Đồ Cương đã gặp tai nạn khi trên đường đi mua quà sinh nhật mừng 22 tuổi của y. Khi Tư Đồ Cương chạy tới bệnh viện, y chỉ kịp nhìn thấy mẹ lần cuối.
Khuôn mặt của mẹ không có vết thương nào, vẫn thanh lệ như cũ, chỉ có điều, bởi vì vết thương chảy máu quá nhiều mà trông vô cùng tái nhợt:
“Con nhớ chăm sóc các em nhé.”
Tư Đồ Cương nghẹn ngào nói không nên lời, chỉ có thể gật đầu không ngừng. Mẹ mỉm cười, buông bàn tay đã dắt y 22 năm qua, linh hồn bay lên, cùng ba hội hợp.
Ba mẹ để lại cho bốn anh em một công ty không lớn cũng không nhỏ, đủ để bọn họ có thể nuôi sống bản thân. Tư Đồ Cương luôn day dứt về cái chết của ba mẹ mình, y luôn nghĩ, là do ba mẹ đi mua quà sinh nhật cho y nên mới tử nạn. Vì thế, y nhất định phải bồi thường cho ba đứa em trai.
Cổ phần công ty chia đều cho bốn anh em. Nhưng bởi vì nhị đệ Tư Đồ Huy mới 18 tuổi, tam đệ Tư Đồ Hạo 16 tuổi và tứ đệ Tư Đồ Nham mới 14 tuổi, cho nên y đành phải lấy đôi vai non nớt yếu đuổi mà gánh lấy công ty.
Có lẽ “yêu cho roi cho vọt”, cho nên Tư Đồ Cương đối với ba đứa em cũng vô cùng nghiêm khắc.
Điều này đối với nhị đệ Tư Đồ Huy mà nói, một chút ảnh hưởng cũng không có. Thậm chí hắn còn hy vọng được quản giáo càng nghiêm càng tốt, bởi vì hắn vô cùng sùng bái vị ca ca hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kien/81621/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.