Dưới kia, mỗi người có một tâm tư riêng, có người chờ đợi anh ta xấu mặt, có người thực lòng suy nghĩ đến đề khó kỹ thuật này.
Mí mắt Tiền Tâm Nhất giật giật, cho dù biết rằng khả năng không cao nhưng anh vẫn hy vọng Trần Tây An từng nhắc điều này với Vương Nguy.
Khoảnh khắc đầu tiên khi nhìn thấy ổ gà anh đã nói “nếu anh vẫn còn làm thi công thì anh sẽ đánh chết Trần Tây An”. Người yêu của anh cũng là một người biết sai sẽ sửa. Hai người ngồi trong nhà vẽ đủ kiểu đường, cũng đã điều chỉnh lại các chi tiết. Kỳ thực nó có thể thực hiện được, hơn nữa khuôn cũng không cần phải phức tạp nhiều, chỉ cần làm khéo một chút thôi.
Rất nhanh, biểu cảm khẽ thay đổi của Vương Nguy nói với anh, anh ta không biết.
Bục thuyết trình không phải một vị trí thích hợp để suy nghĩ, hơn nữa bây giờ đầu óc Vương Nguy hoàn toàn trống rỗng. Anh ta bất giác nhìn về phía Tiền Tâm Nhất, sau đó anh ta nhìn thấy người kia cũng nhìn lại mình, dáng vẻ muốn nói lại thôi.
Có thể giải quyết, cậu ấy biết điều này… Suy nghĩ này chợt nảy ra khỏi tiềm thức, áp lực trong tim Vương Nguy lập tức to lên. Bản vẽ hợp lý, nhưng anh ta lại bị hỏi đến mức không trả lời được.
Vương Nguy xốc lại tinh thần, thầm nghĩ mình nhất định phải nghĩ một cách để Tiền Tâm Nhất đỡ lời mới được.
Để bầu không khí không tiếp tục lạnh xuống, anh ta mỉm cười nói vòng vo:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kien-truc-su/2844397/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.