Nhưng sau khi Trần Tây An tỏ thái độ xong, vẻ hớn hở lại quay về với gương mặt Vic.
♣Chương 103♣
– Ăn của ông đi!
Anh ta vỗ vỗ chân Trần Tây An qua lớp chăn, nói:
– Thực ra tôi rất bất ngờ với việc cậu sẽ từ chối đấy. Với hiểu biết của tôi về cậu, còn tưởng rằng cậu sẽ không để tôi và mọi người cảm thấy khó xử, nhưng mà…
Quay về chắc chắn chị ta sẽ tìm tới kiến trúc sư Lý, đây là chuyện chắc chắn không thể thay đổi. Tiền Tâm Nhất bận tối mặt, dứt khoát mặt kệ, thân hay không thân phải phân rõ, trước mắt có thể chăm sóc được Trần Tây An đã tốt lắm rồi, những chuyện khác về công ty nói sau.
Anh tỉnh táo hơn một chút, cảm giác nằm ngủ che kín mặt thiếu dưỡng khí khá khó tiêu, cánh tay đè lên một cơ thể với nhiệt độ ổn định, mùi thuốc sát trùng pha lẫn mùi mồ hôi xộc vào khoang mũi, âm thanh quanh đây cũng từ từ len lỏi vào tai anh. Tiền Tâm Nhất ngáp một cái, chậm rãi bò dậy khỏi ổ chăn. Chẳng biết trong lúc ngồi dậy, động tác nào đã kéo căng khiến ngực đau nhói như bị kim châm.
Vic cười cười:
– Tây Đường mời bọn ông làm gì?
Tiền Tâm Nhất:
– Đứng trên lập trường của một đàn anh, sự lựa chọn của cậu là điều tôi muốn thấy hơn. Cậu có tài hoa, có sự kiêu ngạo, rất hiếm thấy.
Anh “vâng” một tiếng, cầm tay Trần Tây An, ngửa cổ uống cốc nước, sau đó hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kien-truc-su/2844365/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.