Tiền Tâm Nhất tắm xong bước vào, phát hiện Trần Tây An đang ngồi ngơ ngác trước máy tính của mình, chỉ mặc chiếc áo ngủ mỏng manh nhưng dường như hắn chẳng còn sợ lạnh nữa.
– Không được. – Tiền Tâm Nhất run lên, ngước mắt nhìn trần nhà nói – Chuyện này chẳng khác nào gian thần, em không làm được.
Trên màn hình chính là chú bươm bướm, Tiền Tâm Nhất sững người, không biết tại sao hắn lại mở bản vẽ này ra. Anh lê đôi dép bước tới, tiếng động lạch bạch cũng không thể kinh động đối phương, chỉ thấy hắn ngồi bất động tựa hồ hồn lìa khỏi xác. Dưới ánh đèn bảo vệ mắt, nhìn thế nào cũng thấy biểu cảm bình tĩnh của hắn không giống như đang vui.
– Em biết rồi, bệnh thần kinh chứ gì.
Song cũng không phải tức giận, chẳng qua dáng vẻ chỉ… mang nặng tâm sự.
Nhiệm vụ của em là khối tháp, còn khu triển lãm là việc của kiến trúc sư Lý. Theo trình tự bình thường thì đây là thứ không nên xuất hiện từ tay em. Vốn dĩ do em bất cẩn nhìn thấy thiết kế của anh, bị ý tưởng của anh dẫn lối, rối rắm một khoảng thời gian mới quyết định làm một khu triển lãm trước, suy cho cùng cũng vì khối tháp của mình mà thôi.
Tiền Tâm Nhất không biết hắn bị làm sao, hai tay anh đang bận đưa lên đầu vò khăn lau tóc, vì thế dùng bụng đụng hắn:
Ba giờ theo giờ Bắc Kinh, Trần Tây An đang tắm?
Anh chưa từng có ý định kiêng dè gì Trần Tây An,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kien-truc-su/2844348/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.