Trần Tây An chi hai khoản tiền tip nhỏ để giải cứu mình và Vương Nguy, thấy Vic đang bung xõa trên sàn nhảy chẳng biết trời trăng là gì, hai người liếc mắt nhìn nhau rồi ai về phòng nấy, thầm nghĩ không đi được thì ngủ một giấc.
Trần Tây An chi hai khoản tiền tip nhỏ để giải cứu mình và Vương Nguy, thấy Vic đang bung xõa trên sàn nhảy chẳng biết trời trăng là gì, hai người liếc mắt nhìn nhau rồi ai về phòng nấy, thầm nghĩ không đi được thì ngủ một giấc.
Nhưng mà chẳng ai ngủ nổi, phần vì cách âm ở đây không tốt, phần vì dù sao nơi đây cũng là nơi tiêu khiển, bản chất hai người cũng không phải thuộc dạng chơi bời, nằm thế nào cũng không thấy yên tâm.
Hai người ra khỏi hộp đêm, hàng cây ngô đồng trồng dọc theo dãy phố này, lá rơi khô giòn, vừa chạm đã vỡ, tiếng xào xạc khiến Trần Tây An bất giác nhớ tới con đường bên dưới GAD. Khi ấy hắn còn chưa theo đuổi được Tiền Tâm Nhất, mỗi lần ăn cơm xong luôn kéo anh xuống đó đi dạo.
Trần Tây An có ý muốn Tiền Tâm Nhất giúp mình qua đêm dài đằng đẵng này, vậy mà đầu dây bên kia cứ báo máy bận suốt, hơn nửa đêm rồi, không biết anh đang làm gì.
– Không phải! – Ôn Hiểu Như khóc nức nở – Thầy đã nghỉ việc gần năm tháng, năm tháng rồi mà anh ấy còn chưa thích ứng được sao? Lâu lắm em cũng không thấy anh ấy gọi điện thoại cho thầy, em hỏi thì anh ấy bực dọc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kien-truc-su/2844313/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.