Vừa mới qua chín giờ được mấy phút, cả văn phòng bùng nổ.
Văn phòng im lặng bất thường, những đôi tai dỏng lên lắng nghe lập tức bắt lấy tiếng đóng cửa, chỉ trong giây lát, vô số ánh mắt trao đổi với nhau, mọi người đều nhón chân chờ mong xem người bước tới đây là ai, song chỉ thấy một mình Trần Tây An.
Thời gian gửi email là chín giờ đúng, người gửi là email cá nhân của Tiền Tâm Nhất. Không rõ ai đọc đầu tiên, nhưng thông tin Tiền Tâm Nhất xin nghỉ việc như bão ngang qua, nháy mắt đã cuốn quanh cả không gian rộng lớn.
Vương Thuần không phải nhân viên kỹ thuật, cho nên cô sẽ không đăng nhập mail tập thể. Sáng ra mọi người đã ồn ào nhiều chuyện, còn cô thì bận rộn chỉnh lý hóa đơn tiêu thụ, hoàn toàn không hay biết gì về tin tức mang tính bùng nổ này.
Ánh mắt Cao Viễn khẽ chấn động, bỗng dưng ông ta nhận thấy ánh mắt của Tiền Tâm Nhất ở góc độ này có một cảm giác áp bách lạ thường.
Mọi người ngơ ngác há hốc miệng vây xung quanh bàn làm việc của mấy người phòng số 1, đưa mắt nhìn vào trong văn phòng. Mỗi người một câu nghe ngóng thông tin, hỗn loạn tới mức ai hỏi câu gì cũng không nghe rõ.
– Nhìn cái gì mà nhìn! Không có việc gì làm à?… Mọi người đều bận như vậy, ai còn dám nhìn tôi nữa nào?
Hết chương 67
Ngoại trừ anh mập biết một phần câu chuyện, ba người còn lại đều vô cùng ngạc nhiên. Anh Ngô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kien-truc-su/2844286/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.