Trần Tây An nhìn chằm chằm anh suốt một phút, cuối cùng không nhịn được khẽ ho một tiếng:
Trần Tây An cười ngặt nghẽo, đẩy tội lại cho anh:
– Nếu như em không muốn làm thì đi ra ngoài được không?
Nhất thời Tiền Tâm Nhất còn đau đầu hơn, nếu như anh hài lòng với anh Ngô, vậy thì với Lương Cầm phải là rất hài lòng. Bao năm qua cũng có mấy cô gái từng đến và đi, chỉ có Lương Cầm là người đầu tiên khiến anh phải thay đổi cái nhìn về giới tính, Lương Cầm cũng là người phụ trách mảng thiết kế.
– Sinh con, nuôi con nhất định khó hơn rất nhiều so với việc làm tốt một công việc. Tuy nhiên, trong xí nghiệp không có chức vụ làm mẹ. Là nhân viên hay không phải nhân viên thì tình cảm luôn là thứ tốt, song nó chẳng thể sáng tạo ra giá trị thực tế.
Tiền Tâm Nhất “A” lên một tiếng, hồi hồn về phát hiện đậu đũa trong chiếc rổ rau đã không còn cách nào cứu vãn. Đậu đứt thành từng miếng vụn dài chừng một centimet, đều tăm tắp y như thép xếp trên công trường.
– Anh đừng thể hiện ác ý rõ ràng như vậy chứ, trẻ con!
– Nào, nói với em anh đoán kiểu gì đi? – Tiền Tâm Nhất bỗng thấy hứng thú. Dù sao anh cũng được coi như đàn em của Cao Viễn, vậy mà sau khi nhận dạy việc cho Triệu Đông Văn được hơn hai tháng, trong một lần tình cờ tới nhà Cao Viễn trả chìa khóa và xe công ty mới biết được mối quan hệ cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kien-truc-su/2844274/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.