Tiền Tâm Nhất gác cằm lên tay, nhìn hắn từ dưới lên:
– Bản thân của câu nói này đã có vấn đề. Một công ty nghiêm ngặt chặt chẽ như JMP còn không dám vỗ ngực nói bản vẽ của mình không có vấn đề. Bản vẽ của các anh thực sự không có vấn đề sao? Tôi không tin, Trần Tây An, anh tin không?
Đầu tiên chính là viện thiết kế, qua. Sau đó là bản vẽ thi công, cũng qua. Kiểm tra thay đổi cũng chẳng có vấn đề, về cơ bản thì những vấn đề liên quan đến bản vẽ cũng xong rồi. Tiếp đến sẽ tới phần phân tích nguyên nhân rơi, rất rõ ràng đơn vị thi công lén lút ăn bớt nguyên vật liệu. Cuối cùng bên đó cũng phải thừa nhận, để giảm bớt trách nhiệm, chỉ đành cắn lại kỹ sư giám sát, chĩa mũi nhọn vào anh ta, trách anh ta không phát hiện ra.
– Có mấy cái bát? Diện tích phải lau thế nào?
Quản lý hạng mục vừa được khen vừa phải ngậm bồ hòn, lồng nguc phập phồng kịch liệt. Trần Tây An nói tiếp:
Môi lưỡi tiếp xúc không biết đã chạm vào công tắc thần kinh nào, Tiền Tâm Nhất chỉ thấy xúc cảm tê dại ngứa ngáy bùng nổ từ sâu thẳm trong tim, di chuyển như con rắn lan rộng ra cả xương cốt tay chân, kích động cảm xúc hưng phấn, cơ thể khô nóng.
– Không có mấy cái bát, cũng không bao nhiêu diện tích hết. – Trần Tây An vò đầu anh thành ổ gà – Chẳng qua ăn chung thì phải chia đều mới công bằng, đứng dậy đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kien-truc-su/2844236/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.