Kiến tập, cái từ này có xuất xứ từ thời đại nào, chỉ tiếc không thể quay ngược thời gian để tìm hiểu, bất quá cũng tuyệt đối là một loại từ tốt đẹp, Phó Thiên Thường hiện tại cả người đều đang gặp vận may đây mà.
Nhìn xem, có ai có thể giống như hắn vậy, có thể quang minh chính đại ra vào thái y viện, lật xem các loại sách quý điển tịch (sách cổ),coi nhiều chỉ có thể biết được tên, há có thể thấy được dược liệu thật sự? Hắn lại có thể làm được điều này chính bởi vì cái chức danh ngự y kiến tập của mình.
Nói một cách chính xác, Phó Thiên Thường không phải ngự y, thậm chí chức cửu phẩm cũng không có, hắn có thể ở trong này tha hồ ăn gian uống lận bởi đã từng cứu Trịnh thái y, giữ chân bọn đánh cướp lão thái y đến mức bị đánh cho thân tàn ma dại, lại cầm chắc việc lão sẽ quay trở về thái y viện, bèn bày vẻ thỉnh cầu, thề sống chết đi theo lão, lão thái y nghe hắn nói xong cũng bắt đầu mê mê hồ hồ, lại thấy hắn tinh thông kim thạch y thuật, rất cao hứng bèn thu hắn làm tùy tùng bên người.
Trịnh thái y làm tới chức quan lục phẩm nên đương nhiên tùy tùng của lão tuyệt đối không thể khinh thường, vì vậy Phó Thiên Thường liền hảo hảo dựa hơi mà ăn lương, cứ như thế trà trộn vào đây.
Thật ra Phó Thiên Thường lẻn vào thái y viện kiến tập không phải không có nguyên nhân, chỉ trách hắn không có mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kien-tap-ngu-y/2099657/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.