Chương trước
Chương sau
- Tộc trưởng ta nghĩ chúng ta nên phải chọn thiếu tộc trưởng dư bị rồi. - đại trưởng lão hô hào, vuốt vuốt cái râu kẽm trên cằm.
- đại trưởng lão, ta nghĩ ông hơi quá rồi đấy, thiếu tộc trưởng rõ ràng là Lâm Thần, ông đừng có ở đó mà thừa nước đục thả câu- lập tức nhị trưởng lão đứng lên phản bác.
- này lão nhị, ông nói thế là oan cho đại trưởng lão rồi, Lâm Phàm hiện rõ ràng mất tích, hơn nữa thiên phú kém cỏi như thế làm sao có thể đảm đương chức vị đưa gia tộc ta phát triển.- nguc trưởng lão châm chọc.
- Ngươi.. ngươi.... rõ ràng là có mưu đồ.
- Ông đừng có ngậm máu phun người, ta chỉ nghĩ cho gia tộc.
Đại điện rộn hẳn lên, chia làm 2 phe, 1 phe là bảo vệ vị trí thiếu tộc trưởng của Lâm Thần, 1 phe là cướp nó. Ngồi trên vị trí gia chủ, Lâm Phi sắc mặt âm trầm, hắn 1 phần lo lắng cho đứa con trai của mình, 1 phần phải suy nghĩ cho định cục gia tộc.
- Đủ rồi!- Lâm Phi vận chân khí vào âm thanh, thân là cao thủ Ngưng khí cảnh lập tức uy áp của hắn đè ép tất cả âm thanh.
- Ta còn ngồi đây, lẽ nào mặt mũi của ta các ngươi không xem ra gì sao.
- Tộc trưởng ta hầu hết là nghĩ cho sự phát triển của gia tộc, con trai ngươi ngoài danh tiếng phế vật hắn có tài tài cán gì, thử hỏi sau này để hắn lên làm tộc trưởng có ai chịu phục hắn.- Đại trưởng lão lập tức phản bác lại, tiếp đó hắn lại cao giọng.
- Chư vị trưởng lão, ta Lâm Hồng kiến nghị lập Lâm Khang con trai ta làm thiếu tộc trưởng, thử hỏi trong chư vị ai phản đối. Nhưng ta xin nhắc nhắc trước Lâm Khang nhưng hắn là Nhập thần 5 tinh cảnh giới, đã được trưởng lão Kiền Khôn phái đích thân nhận, tương lai sẽ là đệ tử Kiền Khôn phái nhất định có thể cho Lâm gia 1 bước thăng thiên.
- không tưởng tượng được..
- nguyên lai là đệ tử Kiền Khôn phái trưởng lão đấy...
- Lâm Khang còn là cao thủ luyện thần hiếm có, 19 tuổi đã có thiên phú bực này.....
Rì rào, rì rào.......
Những trưởng lão đứng trung lập lúc này cũng có xu hướng ngả theo phía Đại trưởng lão. Sắc mặt Lâm Phi co lại, ánh mắt sắc lên như muốn nuốt chửng tất cả, nhưng hắn vẫn như cũ âm trầm không lên tiếng.
........................
Lúc này bên ngoài huyên náo, nguyên lai là do sự xuất hiện của Lâm Thần hắn muốn xông vào đại đường nhưng bị chặn lại.
- Lâm Thần mau chóng cút đi, đây không phải nơi mà kẻ kẻ phế vật như mày xuất hiện.
Một thanh hoa phục, tay cầm quạt, phong tao tiêu sái, hắn nhếch mép cười đểu.( làm sao để Lâm Thần vào được, đùa à, phụ thân hắn bỏ ra đại giới để tranh chức cho hắn, giờ này để Lâm Thần vào thì xôi hỏng),Lâm Khang kiên định thẩm nghỉ thế. Nhưng Lâm Thần là ai, kiếp trước cũng là kẻ có tính gan góc ương ngạnh, làm sao có thể để 1 tiểu tạp mao chắn đường, với lại giờ LÂm Thần là ai là kẻ nắm giữ nghịch thiên hệ thống. Nói không hai lời, Lâm Thần liền khiêu khích.
- Lũ cẩu nô tài căng mắt cẩu ra mà xem ca là ai!!!- Lâm Thần giơ ngón giữa lên, trào phúng 1 tràng.
- Ta tự hỏi nguyên do là ai, hóa ra là khuyển tử của Lâm Hồng lão cẩu, biết điều mau tránh ra cho ca.
- I..... ca quên mất cẩu thì sao mà phân biệt, nào lại đây ca cho xương!!!
Liên tiếp 1 tràng không dứt, dù có nhịn cách mấy Lâm Khang đã không chịu nổi, sắc mặt hắn đỏ tía mím môi, tinh thần lực tràn ra áp bách mọi người xung quanh.
- Phế vật, ngươi chết chắc!!!!- LÂm Khoan vung quạt lướt về phía Lâm Thần, đúng ra nguyên là 1 cái Luyện hồn giả hắn có ưu điểm khoảng cách không thích hơp cận chiến nhưng nghĩ lại LÂm Thần ngay cả Nhập khí 1 tinh cũng không đạt tới hắn mới hung hăng như thế.
- Ta tự hỏi ngươi lấy tự tin đâu ra đánh cận chiến với ca, nào đến.- Lâm Thần liền thủ thế, lưng thẳng tay trái sau lưng tay phải hướng về trước, sặc mùi khiêu khích phong cách Hoàng Phi Hồng.
Liền chân khí vừa vận, uy áp mạnh mẽ nhưng u ám như đến từ cửu u tỏa ra không khách khí, từng tia hắc lôi như những tiểu xà chập chờn vợn quanh LÂm Thần, tóc thả bay tự do quần áo phất phiêu. Lúc nảy trên người Lâm Thần phát ra uy nghiêm vô thượng, như 1 vị thần hàng lâm.Sắc mặt Lâm Khang co lại, tay chân luống cuống, liền tinh thần lực như bị 1 cỗ lực lượng thần bì áp chế không có cánh nào vận chuyển.Lâm Thần trừng mắt nhìn Lâm Khang như 1 cổ hồng hoang cự thú nhìn mồi, lôi chân khí vận lên mắt lóe lên quỷ dị, tay phải nhấc nhẹ làm động tác chưởng.
- Không, ngươi không được giết ta, ta là con đại trưởng lão, phụ thân của ta sẽ không tha cho ngươi.- cảm nhận được sự uy hiếp tột cùng từ Lâm Thần, LÂm Khang hoảng loạn, vẻ tiêu sái phong tao triệt để biến mất, thay vào đó mồ hôi nước mắt như mưa xả xuống.
Liền cái Lâm Thần lướt qua người Lâm Khang, thu tay lại đặt lên vai Lâm Khang, miệng khẽ nhếch mép, 1 tia hắc lôi như vô hình bắn vào thân thể Lâm Khang.
- Chỉ là 1 con cẩu mù không đáng để ta phải xuống tay.
Nói liền LÂm Thần bỏ qua Lâm Khang tại chỗ tiếp tục tiến vào đại đường, lúc nãy thân thể Lâm Khang liền tê liệt ngã nhào xuống./ liền nội tại ám kình hoạt động hoàn hảo, tạo hiệu ứng áp bức tàn bạo mà phong tao nho nhã, như vật chuyển sao dời cũng không làm Lâm Thần mảy may chú ý/.
- ding, chúc mừng kí lần đầu trang bức để lại hình ảnh bóng ma trên đối thủ, hình tượng đẹp đẽ có giá trị nghệ thuật.
- ding thưởng 20 điểm kiến tạo, kích hoạt kĩ năng bị động “ Vô hình áp bức” có tác dụng làm giảm sĩ khí địch, làm chậm khả năng thi triển chiêu thức địch 10% ( chỉ có tác dụng khi đối phương bị dọa thành công hạn chế 1 đại cảnh giới).
- Woa, thật là may mắn, dọa người cũng có thưởng, với kĩ năng này thì....Khặc khặc- Lâm Thần cao hứng, 1 loạt ý tưởng xấu xẹt qua đầu.
Bước chân vào đại điện, Lâm Thần không thèm thu liễm uy áp, trực tiếp bỏ qua mọi người, tiến thẳng đến vị trí Lâm Phi quỳ 1 chân xuống.
- Phụ thân, hài nhi đến trễ!! - hai từ “ phụ thân” tuy ngắn mà phát ra ngẹn ngào như đã lâu chưa từng được gọi, cũng phải Lâm Thần kiếp trước đã mất đi phụ mẫu giờ đây hắn cảm xúc xung đột khó tả.
Liền Lâm Phi cũng nhạy bén phát hiện sự khác lạ từ nhi tử, khí chất thay đổi toàn diện, 1 ánh mắt tự tin sắc bén làm người khác không khỏi yên lòng.- Đứng dậy đi, Thần nhi con đến rồi!!!
Lâm Thần lập tức đứng thẳng, hai tay chắp sau lưng bộ dáng phong vân khinh đạm, liền uy áp triệt để thoát ra như mảnh thú hồng hoàng, ánh mắt tà dị liếc nhìn 1 lượt các trưởng lão, lập tức dừng ngay đại trưởng lão. Vô hình áp bức khởi động, liền toàn trường các trưởng lão cảm nhận uy áp ngày càng rõ rệt, chân khí bị trì trệ. Lâm Thần vận chân khí vào thanh âm.
- Nào nói, giờ ai muốn phế bỏ vị trí của ta, - thanh âm như sấm sét đánh vào tai, trực tiếp hung bạo không kiêng nể ai.
Lúc này hệ thống báo lên,- Ding, hình tượng kí chủ mạnh mẽ đánh vào nội tâm mọi người, thưởng 50 điểm kiến tạo.
- Ding, nhiệm vụ hoàn thành kí chủ phát biểu hung hồn hiệu quả ngoài yêu cầu. Mở ra hệ thống quay thưởng, thưởng 20 điểm kiến tạo.
- Ding, tặng thêm kĩ năng nội tại, “ Nhà hùng biện ma thuật”, lời nói của kí chủ có ảnh hưởng trực tiếp vào linh hồn người khác ( bất luận cảnh giới),đối phương không thể gây bất lợi cho kí chủ khi kí chủ đang nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.