Thời giam thấm thoắt thoi đưa, chẳng mấy chốc mà Thẩm Tông đã ở nhà Phương Diệc Dược được một tuần lễ. Một tuần này cuộc sống của cặp đôi rất hài hòa. Hằng ngày, Thẩm Tông nấu bữa sáng và món ăn nhẹ lúc khuya cho Phương Diệc Dược, nếu hắn đi làm về sớm anh ta sẽ chuẩn bị cả bữa tối. Ngoài ra, Thẩm Tông còn phụ trách chăm sóc, dắt Lang Yên đi dạo, thỉnh thoảng thì đi tập thể hình cùng Phương Diệc Dược. Nói tóm lại là cuộc sống của bà chủ gia đình.
Một buổi chiều cuối tuần nọ, khi hai người đang ngồi trong phòng khách xem tivi ăn hoa quả, Thẩm Tông bỗng nói: “Diệc Dược này, hôm qua anh đã gọi điện cho ba.”
Phương Diệc Dược đặt quả chuối xuống, nhìn Thẩm Tông. Từ tối hôm qua hắn đã cảm thấy Thẩm Tông khác thường, vẻ lo âu thấp thỏm, không hoạt bát nói nhiều như thường ngày.
“Rồi sao?”
“Anh định đi gặp ba để nói chuyện rõ ràng.”
“Nói chuyện gì?”
“Chuyện tiền bạc ấy em.” Thẩm Tông đáp: “Anh suy nghĩ mãi, cuối cùng thấy vẫn nên cho ổng ít tiền.”
“Sao tự dưng lại đổi ý?”
“Hết cách rồi, ổng là ba anh, nếu mà anh không cho, ổng sẽ đeo bám không bỏ… Anh không muốn ba quấy rầy cuộc sống.” Thẩm Tông cười khổ.
“Anh bảo anh không có tiền cơ mà?”
“Anh định bán tiệm hoa.”
Phương Diệc Dược tưởng tai mình hỏng nên nghe nhầm. Nhưng Thẩm Tông đã thực sự nói muốn bán tiệm hoa, muốn bán tâm huyết nhiều năm của mình đi.
“Vị trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kien-sac-khoi-y/3315720/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.