Sau khi tạm biệt đôi vợ chồng nhà họ Từ, hai người đưa Lang Yên bảnh chọe trở lại xe.
“Họ Thẩm, đầu toàn nghĩ cái gì vậy hả?!” Vừa đóng cửa Phương Diệc Dược đã hỏi.
“Sao vậy?” Thẩm Tông vuốt ve Lang Yên, hỏi.
“Sao phải miễn phí cho Từ Phong?”
“Bởi vì anh thấy anh ta thích làm khó dễ em, ” Thẩm Tông trả lời, “Anh ta với em làm cùng ngành, sau này khó tránh việc chạm mặt nhau, anh sợ ảnh hưởng tới công việc của em. . .”
“Anh nghĩ nhiều rồi, tôi sẽ không bị gã ta ảnh hưởng đâu.”
“Em đừng nói chắc vậy,” Thẩm Tông chân thành nói, “Thay vì thù hằn nhau thì mình nên hóa thù thành bạn, anh thấy anh ta rất thích chó, nên chủ động khám miễn phí cho, quả nhiên anh ta sướng phát điên.”
“Quá tiện nghi cho gã.” Phương Diệc Dược cười lạnh nói.
“Không sao, miễn là sau này anh ta không gây gổ với em nữa.” Thẩm Tông cưng chiều nói, “Mà anh còn phải cảm ơn anh ta ấy chứ.”
“Vì sao?”
“Bởi vì anh ta cưới Viên phi, anh sẽ không phải lo lắng Viên Phi quay lại với em nữa, mặc dù anh biết Diệc Dược hết thích cô ấy từ lâu rồi, nhưng anh vẫn lo cô ấy dùng mỹ nhân kế để. . .”
“Họ Thẩm mi bệnh quá!” Phương Diệc Dược nghe anh càng nói càng hăng, không khỏi châm chọc.
“Đúng vậy, anh bị bệnh, Diệc Dược chính là thuốc của anh.” Thẩm Tông càng cười dịu dàng hơn.
Phương Diệc Dược ghét bỏ nhìn anh, quay đầu chăm chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kien-sac-khoi-y/3315693/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.