Từ Phong thấy rõ mặt hai người họ thì đen cả mặt, cười khan nói: “Trùng hợp thật chú em nhỉ, gặp được chú em thật là vui quá.”
“Tôi cũng rất vui, anh Từ hôm nay ấy vậy mà không uống say.” Phương Diệc Dược cười giả lả đáp lời.
Từ Phong miệng co giật, nụ cười cứng ngắc lại.
“Ồ, đây là bác sĩ Thẩm à,” Viên Phi đứng bên cạnh vừa cười vừa do dự dò xét bọn họ: “Em còn tự hỏi sao lại trông quen thế, hình như là mình từng gặp nhau ở sở thú thì phải.”
“Chào em.” Thẩm Tông đã sớm linh hoạt thay đổi trạng thái, lịch sự đáp lời.
Bốn người tám mắt nhìn nhau câu có câu không, sau đó chia tay trong bầu không khí ngượng ngùng xấu hổ, mỗi đôi đi một ngả.
“Diệc Dược,” Thẩm Tông chờ họ đi xa mới hỏi nhỏ: “Về sau anh ta có tìm em gây chuyện không?”
“Đương nhiên không.”
“Vậy thì tốt.” Thẩm Tông yên lòng thở phào, thả lỏng mặt mày.
Hai người tới nhà Phương Diệc Dược đón Lang Yên, sau đó tốn mười mấy phút đi xe để tới nhà Thẩm Tông.
Tiền thuê nhà ở khu này không hề rẻ, mặc dù độ rộng rãi và cao cấp của nhà Thẩm Tông kém xa nhà Phương Diệc Dược nhưng nhà anh rất gọn gàng và sạch sẽ, trang trí bày biện đồ dùng khéo léo, cây cảnh và đồ trang trí được sắp xếp theo chủ đề, rất hợp mắt.
“Lúc đầu anh định nuôi thú cưng, nhưng mà hàng ngày đi làm bận rộn, không có thời gian để chăm sóc nên đành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kien-sac-khoi-y/3315682/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.