Cố Phù Du có một ý nghĩ toát lên, lập tức thực thi hành động.
Nàng cất túi trữ vật đi, đem ngoại sam bao lại đám linh thảo kỳ hoa đã hái, làm thành một cái tay nải, cõng ở phía sau, bế A Phúc lên, đi đến trước viện.
Đứng ở trước hàng rào gọi vào bên trong: "Chung sư tỷ, Chung sư tỷ."
Hôm nay tuy vẫn luôn sáng, Cố Phù Du tính toán cũng đã qua mười hai canh giờ, ở bên ngoài cũng coi như một ngày một đêm.
Kêu lên vài tiếng, phụ nhân kia đi ra nghe thấy được, mày liễu dựng đứng, quát: "La cái gì!"
Vươn pháp trượng ra khỏi hàng rào đánh lên trên người Cố Phù Du, đẩy nàng ra xa: "Tránh xa viện của ta."
Cố Phù Du: "..."
Cố Phù Du hỏi: "Sư tỷ của ta đâu?"
"Đang nghỉ ngơi." Dứt lời, cũng không lại để ý Cố Phù Du, chống pháp trượng đi tới trước hành lang, thì thầm trong miệng: "Nhân tộc chính là ồn ào."
Phụ nhân này tự mình đi sắp xếp linh hoa linh thảo. Cố Phù Du thấy vậy, lập tức xoay người rời đi, giống như đi dạo, nhưng lại lặng lẽ chạy tới phía sau viện.
Hàng rào phía sau viện không giống với phía trước. Đây là loạt tường đất, bên trên là dây leo xanh dài trải rộng, còn nở ra bông hoa không biết tên, phá lệ tao nhã lịch sự.
Khi Cố Phù Du đi vào thì phát hiện làm như thế nào cũng không thể đến gần tường viện được, mặc kệ đi bao lâu, luôn là cách tường viện năm bước.
Nàng nhìn xung quanh một cái, ra là phía sau viện này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kien-long/277940/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.