🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ta siết tay thành nắm đấm, cắn chặt răng, nhìn ngài thêm một lúc rồi im lặng lui ra.



Có lẽ đây là cơ hội duy nhất của ta. Bây giờ tình cảm chưa thực sâu đậm, đi rồi, lâu ngày có lẽ sẽ vẫn quên được.



Cảnh Yến nhìn hành trang của ta: 5 thỏi vàng, 10 lá vàng, 1 bộ đồ để thay và 2 hũ son mới mua hôm nay.



Cảnh Yến thở dài, hình như muốn vỗ về, nhưng lại không dám chạm vào ta.



"Đi đi, Nguyên Nguyên. Chúng ta đều tự dối lòng mình. Kiếp này...không gặp lại."



Sau khi bước ra khỏi cánh cửa này, nếu còn nghe được tin tức của ngài, e là khi ấy, ngài hoặc là hoàng đế hoặc là tử tù.



Ta nhìn ngài, không nói gì, lặng lẽ nhận lấy bọc đồ, không ngoảnh đầu lại bước lẫn vào bóng đêm.



Thực ra ta muốn hỏi ngài rất nhiều điều.



Ta đi rồi, ngài sẽ nói với người ta như thế nào? Làm sao để đối phó với hoàng thượng?



Ta đi rồi, vậy nước cờ từng có mặt ta, sau này phải đi tiếp như thế nào?



Ta đi rồi, ngài sẽ yêu Vãn Thược sao?



Ta đi rồi, ngài có nhớ ta không? Nghĩ đến ta, ngài có đau lòng không?



Nhưng ta không dám hỏi. Ta không đối diện nổi với những câu trả lời. Ta vô cùng khát khao được sống tiếp, khát vọng được tự do, đây là cơ hội duy nhất.



Đêm hè oi ả, tiếng bước chân gần như tan lẫn màn đêm. Cách cửa lớn vài bước ta thấy Nghiêm Phong đã đứng sẵn ở đó

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kien-loc/2551324/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Kiến Lộc
Chương 37
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.