🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ta cũng cười: "Sống thì cản bước, chết rồi, nâng đỡ bước chàng."



Ta không có ý định còn sống quay về. Nếu như ta còn sống, ngài sẽ chỉ thêm do dự, chỉ thêm lo sợ. Ta chết rồi, mới thực sự giúp ngài tiến bước.



Từ trong tay áo, ta lấy ra viên thuốc đã chuẩn bị từ trước. Viên thuốc ấy rất nhỏ, nhỏ nhưng chỉ cần một viên ấy thôi là đã đủ tiễn người ta về với hoa đất.



"Hoàng thượng, đã hạ cờ thì không hối hận, ta thua rồi."



[1] Lạc tử vô hối: thành ngữ trong cờ tướng.



"Quan kỳ bất ngữ chân quân tử



Hạ thủ vô hồi đích trượng phu"



(Xem cờ không nói mới thật quân tử/Nhấc tay không hoãn mới đúng trượng phu)



Khi sắp đưa viên thuốc vào miệng, hoàng đế hỏi ta: "Đã quyết rồi, đáng không?"



Ta nhìn hắn, cười khinh khỉnh: "Ngươi chưa từng được ai yêu thương, nên ngươi không biết. Đáng!"



Hoàng đế không tức giận, chỉ đáp: "Ban đầu ngươi nói, vì đại nghiệp nguyện chết không từ."



Ta vẫn cười: "Ừm, nhưng ta không nói là vì đại nghiệp của ai."



Hoàng đế lại hỏi: "Ngươi thực sự không muốn sống nữa sao?"



Lúc bấy, ta bật cười thành tiếng: "Hoàng thượng quên rồi sao? Ngay từ lúc đầu ta đã nói, ta chỉ muốn một người. Trên thế gian này, ta chỉ có mình chàng, người mà ta muốn chính là chàng."



Ban đầu ta nói câu ấy là để lừa hắn nghĩ rằng ta và Cảnh Yến đã có tình cảm sâu đậm với nhau. Thực chất, khi ấy ta chỉ nói dối.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kien-loc/2551298/chuong-49.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Kiến Lộc
Chương 49
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.