🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tào Tháo cụng bình cùng Quách Gia, tạo ra một tiếng vang lớn.

Tất cả nhân sĩ đều hướng về phía Tào Tháo mà cụng ly, một hơi uống cạn rượu trong tay. Hiền sĩ ở Kiến An nếu có thể uống thì đều uống thả cửa, đặc biệt còn có thêm tư tưởng của Tào Tháo rằng khí thế của các bậc mưu sĩ phong lưu không cần câu nệ tiểu tiết, văn nhân có thể múa kiếm còn võ tướng có thể làm thơ, mọi người đều thoải mái.

Trong bữa tiệc chỉ có Tuân Úc lẳng lặng ở một chỗ mân mê ly rượu nhỏ, không tham gia cũng chẳng hùa theo, tựa như một kẻ xa lạ cách biệt với mọi người.

Quách Gia ôm vò rượu đi đến, hất đổ hết đồ của Tuân Úc xuống đất, ngả nghiêng ngồi lên bàn, quần áo ở trên người vốn rất nhiều nay lại chẳng biết đã bị y vứt ở đâu chỉ còn một kiện áo đơn, khoanh chân nhìn người nọ: "Vì sao Tuân huynh không uống?"

Khuôn mặt Tuân Úc bốn mùa không đổi, chỉ ha hả một tiếng rồi nói: "Quân kỉ rời rạc, ăn rồi lại uống, uống rồi lại say, còn ra thể thống gì nữa?"

Lời còn chưa nói hết, Quách Gia đã dí sát đến, ngửi ngửi: "Vẫn luôn muốn hỏi Tuân huynh dùng huân hương như thế nào mà lại thơm lâu vậy?"

Đề tài đang nói bị vứt qua một xó, lại còn bị người ta khen khiến cái vẻ mặt muốn dạy dỗ người của Tuân Úc cũng phát ngượng, rầu rĩ nói: "Nha hoàn trong phủ lấy hương ủ quần áo những năm ngày, tất nhiên là thơm lâu rồi."

"Ồ!" - Quách Gia dường

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kien-an-tiem-an/978821/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Kiến An, Tiệm An
Chương 4: Lưu Bị
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.