Cá sấu yêu còn chưa tỉnh rượu, hồn nhiên không biết đại họa sắp giáng xuống đầu, sáp lại gần tiểu mỹ yêu dáng vẻ thanh thuần đáng yêu kia, cười hắc hắc nói: “Ngươi tên là gì? Định hầu hạ gia thế nào?”
“Tiểu mỹ yêu” Mạnh Tuyết Lý hỏi nhỏ: “Hôm nay ngươi kiếm bộn?”
“Đương nhiên, đều là bảo bối tốt từ nhân gian!” Cá sấu yêu đắc ý cười to, đang muốn khoe khoang, bỗng nhiên có một bóng đen lóe qua trước mắt, tựa như trường côn.
“Bốp!”
Trường côn hung hăng đập lên trán cá sấu yêu, ngay sau đó đau đớn truyền khắp toàn thân, cảm thấy đầu lâu như muốn nứt ra. Cá sấu yêu ăn đau, nháy mắt tỉnh rượu hiện nguyên hình, đuôi dài quăng quật, da dầy như giáp sắt, răng sắc như lưỡi kiếm, hắn há mồm định gào lên, nhưng cổ họng căng thẳng, miệng ừm ừm ô ô, kêu không thành tiếng.
Mạnh Tuyết Lý thấy “Cấm Ngôn Quyết” của Tễ Tiêu có hiệu lực, một chân dẫm lên lưng cá sấu, cầm lấy Quang Âm Bách Đại, múa may quay cuồng, đập lên đầu cá sấu.
Khoàng thời gian này y không có cơ hội ra tay, tối nay vừa vặn hoạt động gân cốt.
Cá sấu yêu bị Cấm Ngôn Quyết áp chế, có khổ không nói nên lời, bị Mạnh Tuyết Lý dẫm lên lưng, vãy đuôi khó khăn xoay mình, bị đánh trầy da sứt thịt, nước mắt nước mũi giàn giụa, mới biết mình đắc tội đại yêu, âm thầm hối hận không thôi.
Lát sau, Tễ Tiêu nói: “Được rồi.”
Cá sấu yêu nhìn về phía hắn, ánh mắt lộ vẻ cảm kích.
Tễ Tiêu lấy ra khăn lụa, giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-xuat-han-son/4605192/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.