Tễ Tiêu nghĩ, đối với quá khứ của Mạnh Tuyết Lý, hắn vẫn là hiểu biết quá ít, thậm chí không bằng con khổng tước kia.
Nào ngờ Mạnh Tuyết Lý cũng có suy nghĩ như vậy, cho rằng mức độ thân quen của mình với Tễ Tiêu, còn không bằng Hồ Tứ.
Mọi người dưới sự hướng dẫn của Mạnh Tuyết Lý đi qua cung điện hành lang, phân hoa phất liễu. Trong bụi hoa rậm rạp, tìm thấy trận pháp khắc trên đá.
Phạm vi trận pháp không lớn, so với phổ thông truyền tống trận hơi nhỏ, mỗi lần nhiều nhất có thể đứng bốn, năm người. Nếu chỉ đứng hai người, ngược lại dư dả, giống như trận pháp dành cho hai người.
Nhưng xung quanh trận pháp cỏ dại mọc um tùm, hoa dại nở rộ, mặt đá có dây leo chết khô bám vào, phù văn trên trận không dễ nhận ra.
Mọi người di chuyển xung quanh trận pháp, có Trận Phù Sư tiến lên quan sát: “Cái này còn dùng được sao?”
Lưu Kính thử một chút:”Có thể, cần có người kích phát nó.”
Tống Thiển Ý suy nghĩ: “Mạnh trưởng lão, đây là trận pháp Kiếm Tôn thiết lập, ngươi và Kiếm Tôn khí tức tương thông, nhất định có thể kích phát trận pháp! Giống như trước đây vậy!” Tiểu đội Kinh Địch trước khi đến sân điện, Mạnh Tuyết Lý từng đại hiển thần thông, một kiếm chém hủy hai trận pháp.
Phàm là tình huống không cách nào giải thích, luôn có thể dùng tới một lý do vạn năng: Mạnh Tuyết Lý là đạo lữ của Tễ Tiêu.
Mạnh Tuyết Lý do dự nói: “Cái đó…”
Y lúng túng trong lòng, lần trước chém hỏng truyền tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-xuat-han-son/4605162/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.