“Không.” Quy Thanh sắc mặt nghiêm nghị nói, “Việc đời vô thường, không lúc nào là không ngừng biến hóa! Khi một người cho rằng vạn sự đã nắm giữ trong tay, hắn liền cách cái chết không xa. Tễ Tiêu cũng bại vì đó.”
Vân Hư Tử vội vàng hành lễ: “Đệ tử thụ giáo.”
Quy Thanh ngữ khí thoáng hòa hoãn: “Đi đi. Lập tức mang “Chiếu Ảnh Kính” đưa cho Thái Hành, nói với hắn kễ hoạch có biến. Lại nói với Ninh Nguy, Mạnh Tuyết Lý không thể chết trong bí cảnh được. Nhưng ngươi phải nhớ kỹ, chúng ta và Thái Hành, trước nay đều không phải đồng minh.”
Rất nhiều người vì ghen ghét, sợ hãi, đố kỵ với Tễ Tiêu mà tạm thời bỏ qua bất đồng, tụ họp với nhau, loại quan hệ này rất không vững chắc. Tễ Tiêu vừa chết, hợp tác tự nhiên biến mất. Sự bất đồng vốn có, vẫn là bất đồng.
Bây giờ Tễ Tiêu mặc dù đã chết, nhưng đạo lữ Mạnh Tuyết Lý của hắn còn sống. Nếu Hồ Tứ không nói dối, Tễ Tiêu còn có hai di vật quý báu, được đặt tên là “Yếm Vũ, Quyện Phong”, vô cùng có khả năng đang ở trong tay Mạnh Tuyết Lý.
Cho nên Mạnh Tuyết Lý chính là con bài chưa lật của Tễ Tiêu, người thừa kế của Tễ Tiêu, ý chí sau cùng Tễ Tiêu lưu lại ở nhân gian.
Ngày nào Mạnh Tuyết Lý chưa chết, chuyện giết Tễ Tiêu cũng không thể kết thúc.
Để Mạnh Tuyết Lý chết trong bí cảnh, là hạ sách. Hôm nay có “Chiếu Ảnh Kính”, thần khí này tới đúng lúc, Mạnh Tuyết Lý phải hiện ra yêu hồn, tiếp nhận xét xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-xuat-han-son/4605150/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.