“Vị tiểu sư thúc nay của ngươi, có lai lịch thế nào? Ta cảm thấy không đúng.” Lưu Kính truyền âm nói, âm thầm chuyển động trận bàn, muốn xem cát hung.
Giọng nói của đối phương non nớt, tuổi tác không lớn, ít nhất trẻ hơn Kinh Địch. Lúc nói chuyện lại ra vẻ ông cụ non, hơn nữa khí phái toàn thân, uy áp sâu nặng, tu vi trên Kinh Địch, tất cả vừa hòa hợp lại quỷ dị.
Bốn người mồ hôi lạnh nhễ nhại, hổ trắng bất an gầm nhẹ.
Vẻ mặt của Kinh Địch mất tự nhiên: “Người này tên là Ninh Nguy, là đệ tử của Quy Thanh Chân Nhân, cùng ta có chút…khụ, thù cũ. Mọi người cẩn thận!”
Ninh Nguy vốn nên bái nhập Hàn Sơn. Năm đó ở trấn nhỏ biên giới nam bắc, là đám Trương Tố Nguyên phát hiện ra căn cốt hắn thích hợp luyện kiếm trước, muốn mang hắn trở về phía bắc. Kinh Địch nghe được tin tức, mang một đám đệ tử Minh Nguyệt Hồ chạy tới, biết mình chậm một bước, định từ bỏ, nhưng đệ tử bên dưới lại đánh cuộc với hắn, đánh cuộc hắn có thể cướp người từ trong tay Hàn Sơn Kiếm Phái hay không, tiền đặt cược chỉ là một vò rượu. Kinh Địch trẻ tuổi hiếu thắng, không chịu được khiêu khích, sau khi dò xét tình huống của Ninh Nguy, nghĩ ra một kế.
Đám người Minh Nguyệt Hồ chỉ thấy hắn giả gái, mặc váy cài trâm, không biết đã nói gì với đứa bé kia, chẳng mất nhiều công sức, đã bắt được đứa bé vào tay. Ngay cả ba người Hàn Sơn cũng bị hắn lừa, cho rằng Minh Nguyệt Hồ thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-xuat-han-son/4605140/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.