“Thêm thức ăn gì?”
Lúc mọi người còn đang khó hiểu, chợt nghe trên vách núi, truyền đến một tiếng gầm rú: “Gào -”
Tiếng kêu này tựa như từ trên trời hạ xuống, giống như tần số nguy hiểm nào đó. Tiếng cười đùa, nói chuyện phiếm ngừng lại, đám người thoáng chốc im bặt.
Gió đêm tạt qua hai vách núi của thâm cốc, nghẹn ngào như khóc. Hơn mười tiếng sói tru thay nhau vang lên, từ xa đến gần, ở giữa núi rừng vang vọng lặp đi lặp lại.
Mây mù trên trời theo gió trôi đi, chốc lát che đậy ánh trăng, sắc trời chớp mắt trở nên ảm đạm. Tiếng gió vội vàng, bóng cây lay động, Mạnh Tuyết Lý giương mắt, chợt thấy một chút lạnh lẽo rơi xuống gò má.
Đồng thời có người cả kinh nói: “Trời mưa?”
Hạt mưa lẻ tẻ rơi xuống, đảo mắt biến thành hơn triệu hạt mưa tung bay, dập tắt đống lửa, rơi xuống rừng rậm phát ra tiếng xào xạc xôn xao, giống như vô số con tằm gặm nhấm lá dâu.
Vốn nên là mưa xuân lất phất, hòa trộn với ban đêm tĩnh mịch, mà giờ khắc này, sói tru, thời tiết thay đổi, mưa rào không hẹn mà gặp, tựa hồ hết thảy cũng thể hiện sự chẳng lành.
Hơn hai mươi người đồng loạt đứng dậy, cùng với tiếng bát đũa rơi xuống đất, sự bất an, hoảng sợ lan tràn trong đám người.
Bọn họ ở vùng trũng, dưới đáy cốc thảm cỏ mềm mại, hai bên vách núi cao vút, rừng rậm bao trùm.
Mọi người đưa mắt nhìn xung quanh, rừng rậm hai bên thâm cốc, hơn mười con sói trắng hiển lộ tung tích, con ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-xuat-han-son/4605138/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.