Mạnh Tuyết Lý nghĩ, ta không phải loại người “bán con cầu tài”, chẳng lẽ trông ta rất nghèo? Nào ngờ ở trong mắt người khác, hai người đều là thiếu niên, Tiếu Đình Vân lại cao hơn y nửa đầu, giống như anh trai y.
Năm đó Tễ Tiêu vì linh điêu trọng tố da thịt, trở thành thân thể con người, ngoại trừ “Chuyển Kiếp Đan” của Thiên Hồ Đại cảnh chi chủ, còn cần rất nhiều nguyên liệu phụ trợ.
Mạnh Tuyết Lý lần đầu tiên tới “Hanh Thông Tụ Nguyên”, vùi trong vạt áo trước ngực Tễ Tiêu. Đi ngang qua lầu ba, đúng lúc bắt gặp cảnh Ngự Thú Sư Bắc Minh Sơn mua bán linh thú.
Chuột tím, cáo đỏ, hổ trắng bị nhốt trong lồng sắt, nóng nảy xoay tròn cào lồng. Bên cạnh lồng sắt đám đông trò chuyện náo nhiệt, vì năm trăm hạ phẩm linh thạch cò kè mặc cả.
“Ngươi xem màu lông, phẩm chất này, phía bắc hiếm thấy, không coi là đắt, nếu chẳng phải hôm nay cần tiền gấp, ta cũng không bán.”
“Ngươi đừng lừa người, chỉ sợ nó ăn nhiều lại vô dụng, bớt thêm chút nữa!”
Y từ trong ngực Tễ Tiêu thò đầu ra, linh thú nhân giới tuy không phải yêu tộc Yêu giới, nhưng y vẫn đau xót cho đồng loại, bi ai trong lòng.
Dưới bầu không khí thê lương, giống như Tễ Tiêu muốn đưa tay ra xách cổ y lên:
“Ba ngàn thượng phẩm linh thạch, đây sẽ là con chồn của ngươi.”
Nhưng mà nội thương của y quá nặng, yếu ớt uể oải, đành phải nhẹ nhàng vuốt cổ Tễ Tiêu: “Kiếm Tôn đại nhân cần tiền gấp sao?”
Tễ Tiêu cảm thấy khó hiểu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-xuat-han-son/4605107/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.