Khoảng nửa giờ sau, đồng hồ nước đã chảy hết. Một đám chấp sự bắt đầu thu bài thi.
Tễ Tiêu theo đúng sự thật viết xuống bảy chữ: “Hễ nhập định, không gặp mê chướng”. Sau đó thở dài, chờ đợi trong điện truyền gọi.
Khi đệ tử đầu tiên theo chấp sự vào điện, tiếng cười nói của tất cả trưởng lão đều ngừng lại, bầu không khí nháy mắt trở nên nghiêm túc.
Mạnh Tuyết Lý cũng để điểm tâm xuống, đàng hoàng mà ngồi.
Các trưởng lão vừa truyền nhau xem bài thi, vừa quan sát tiểu đệ tử vào điện, nhìn căn cốt, tu vi cảnh giới của hắn.
Một vị trưởng lão hỏi: “Theo như cách ngươi viết phá giải mê chướng, ảo ảnh là “hồng nhan”, muốn coi như “xương trắng”, ảo ảnh là “tiền tài”, thì phải coi như “rác rưởi”, có thể nói rõ ràng hơn không?”
Tiểu đệ tử đột nhiên trông thấy nhiều đại nhân vật như vậy, sắc mặt không khỏi trắng bệch, toát mồ hôi lạnh, dập đầu nói không nên lời: “Đệ tử, đệ tử, ta nghĩ…”
Trưởng lão đặt câu hỏi hơi cau mày, có vẻ thiếu kiên nhẫn.
Đúng lúc đó, tiểu đệ tử ánh mắt xoay chuyển, trông thấy Mạnh trưởng lão đang cố ra vẻ uy nghiêm, bên mép còn dính vụn điểm tâm. Chẳng hiểu tại sao, đột nhiên hết căng thẳng, mạch lạc rõ ràng, mồm miệng lanh lợi trả lời.
Trưởng lão đặt câu hỏi nhàn nhạt gật đầu: “Ta là phong chủ của Lưu Lam Phong, tu tập Kim Thạch Chi Kiếm, ngươi có bằng lòng nhận ta làm thầy?”
Tiểu đệ tử mừng rỡ, vội vàng tiến lên dập đầu dâng trà: “Đệ tử bằng lòng! Ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-xuat-han-son/4605103/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.