Chưởng môn chân nhân nói: “Xin Cảnh chủ nói rõ ràng hơn.”
Hồ Tứ cười một tiếng: “Không hiểu? Vậy thì thuận theo tự nhiên đi.”
Lúc này sắc trời u ám, ánh sáng nhạt của băng lam từ ngoài cửa sổ thẩm thấu vào, khói xanh của đèn đuốc và lư hương trôi lơ lửng trong phòng.
Hắn đi về phía thiếu niên gầy gò đang ngồi, từ trên nhìn xuống quan sát tường tận mặt mũi đối phương:
“Không quen ở Hàn Sơn, hãy tới Thiên Hồ Đại Cảnh tìm ta.”
Thiếu niên đúng mực: “Cảnh chủ yêu quý, không dám đón nhận.”
Hồ Tứ mặc áo khoác màu thuần trắng lỏng lẻo, lót trong lại là màu đỏ sẫm diễm lệ, trong lúc đi lại để lộ đôi chân trần trắng như tuyết. Tựa như một đóa sen đỏ nở giữa đêm, nói năng tùy tiện lại tôn quý.
Lại dám ở trước mặt Hàn Sơn cuỗm người. Lưu Lam phong chủ lạnh lùng nói: “Tìm ngươi làm gì? Đổi sang “Phong nguyệt đạo” sao?”
Hồ Tứ nghiêm túc đáp: “Nếu như hắn bằng lòng, đương nhiên có thể. Đại đạo ba ngàn, khác đường nhưng chung đích. Mỗi cách thức lại có chỗ tuyệt diệu khác nhau, kiếm có sở trường của kiếm, phong nguyệt có công dụng của phong nguyệt.”
Đệ tử hậu bối vẫn còn ở đây, Chưởng môn chân nhân quả thực không muốn bọn họ tiếp tục đề tài này, dẫn đầu hành lễ cáo từ: “Lần này, đa tạ cảnh chủ.”
Hồ Tứ thờ ơ khoát tay: “Chuyện nhỏ, không phải cảm ơn. Xuân Thủy, Thu Quang, thay ta đưa tiễn khách quý.”
Sau mành, hai vị mỹ nhân thướt tha nũng nịu đáp ứng.
Các phong chủ tựa như đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-xuat-han-son/4605095/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.