Hiện tại các tu sĩ đang ngồi trong phòng, đều là đệ tử thân truyền của hai phái, ngày đó ở từ đường Hàn Sơn, đều tận mắt thấy Mạnh Tuyết Lý đau đớn khóc than.
Mọi người ta một lời ngươi một câu, giải thích cho thiếu niên chuyện của đạo lữ Tễ Tiêu.
Có người nói Mạnh Tuyết Lý tính tình cương liệt, tình sâu nghĩa nặng, có người nói y quá ngây thơ.
Thiếu niên yên lặng nghe, cuối cùng nhẹ giọng nói: “Càn quấy.”
Bởi vì ho khan nên thanh âm của hắn khàn khàn, người khác thấy hắn mở miệng, nhưng không nghe rõ hắn nói gì.
Mặt trời lặn xuống phía tây, nắng chiều từ ngoài cửa sổ theo tới. Thiếu niên ngồi trong ánh hoàng hôn, không biết nghĩ tới cái gì, sắc mặt tái nhợt hơi ửng đỏ.
Hắn chính là Tễ Tiêu.
Tễ Tiêu trải qua đại nạn sống chết, pháp thân hủy hết. Chỉ đành thần hồn xuất khiếu, ngàn dặm bay đêm, tìm được một thiếu niên sắp chết, đoạt xác sống lại.
Phương pháp đoạt xác của tu sĩ chính phái, phải tìm một người sắp chết, không có thân bằng bạn hữu, hơi thở hấp hối, mới không dính tới nhân quả. Thân xác này có bát tự tương hợp với hắn, lại bệnh nguy kịch, đêm đó số mạng đã hết, vốn rất thích hợp. Nhưng thần hồn hắn quá mạnh mẽ, thân xác yếu ớt khó mà chịu đựng nổi, tựa như lưỡi kiếm sắc bén thu vào vỏ kiếm bằng thủy tinh yếu ớt vậy, khó tránh khỏi va chạm.
Tễ Tiêu dùng thần hồn lực rèn luyện thân thể, tạo kiếm linh thân thể, giống như mài một thanh kiếm.Đau đớn trong đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-xuat-han-son/4605085/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.