Con ngươi của đạo đồng chợt co lại, trầm giọng hỏi: “Không giống chỗ nào?”
Mạnh Tuyết Lý: “Hắn rất nhát gan, lớn tiếng nói chuyện cũng không dám.”
Đạo đồng vẻ mặt cười mà như không, nụ cười này khiến hắn sinh ra vài phần yêu dị. Trong cảnh mưa tuyết tán loạn, ngũ quan của hắn dần dần thay đổi, đuôi mắt chân mày thon dài, sống mũi càng thêm cao thẳng, trở thành một khuôn mặt vừa đẹp vừa mang sát khí.
Hắn duỗi thân đi về phía Mạnh Tuyết Lý, xương cốt kéo giãn phát ra tiếng cành cạch, tựa như một cây trúc đang vươn cao, chớp mắt đạo bào trên người đã trở nên ngắn cũn cỡn.
Mạnh Tuyết Lý thuận tay đánh hắn một cái: “Biết ngay là ngươi.”
Hàn Sơn canh phòng nghiêm ngặt, lại trong thời kỳ đặc thù, một khi phát hiện có người thân phận không rõ lẻn vào, tất sẽ đánh chết tại chỗ.
Nhưng Tước Tiên Minh không phải người.
Hắn là một con khổng tước yêu, ỷ vào huyết mạch thiên phú cao, thông thạo thuật biến đổi, mê hoặc.
Tước Tiên Minh mắng: “Ông đây mạo hiểm tính mạng, dưới mí mắt của lục đại môn phái đến tiếp ứng ngươi, ngươi không cảm động chảy nước mắt quỳ xuống gọi cha thì thôi, ngươi còn có lương tâm không hả?”
Cả đời có thể được mấy tên hồ bằng cẩu hữu, trong lúc ngươi nguy nan cứu ngươi chạy trốn? Mạnh Tuyết Lý trong lòng ấm áp, ngoài miệng cũng không chịu thua: “Tiếp ta làm chi? Mỗi ngày ta ăn ngon uống ngọt tiêu dao sung sướng. Lúc này ngươi đến tìm ta, sợ rằng ở Yêu giới chọc phải họa sát thân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-xuat-han-son/4605080/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.