Dịch giả: Amschel
Biên: kethattinhthu7
Vào ngày hè, sau giờ ngọ là thời gian buồn ngủ nhất trong ngày. Dọc theo con đường rộng lớn, một gã thủ tướng canh giữ vọng lâu đang chậm rãi cất bước.
Cũng không có một gã tùy tùng nào đi theo hắn cả, xung quanh vọng lâu có một vài quân sĩ cùng với quan viên cấp thấp nhìn theo bóng dáng của hắn đang di động, thế nhưng không có ai cảm giác được hắn có gì khác biệt so với mọi ngày.
Gã tướng lãnh thủ vệ vọng lâu này là Mộc Phong Vũ, cũng giống như tất cả thủ tướng các vọng lâu khác, hắn chính là quan viên cao nhất tại vọng lâu này. Chẳng qua là so với các thủ tướng khác có công trạng hiển hách thì hắn có vẻ rất bình thường. Hầu hết binh sĩ đều không thể hiểu được vì sao hắn lại có thể trở thành thủ tướng của vọng lâu này.
Mộc Phong Vũ thường ngày sinh hoạt cũng cực kỳ đơn điệu, chỗ ở của hắn cách vọng lâu cũng không xa. Trong thời gian nghỉ của ngày, hắn có thói quen trờ lại chỗ ở nghĩ ngơi nữa canh giờ, sau đó trở lại vọng lâu.
Mộc Phong Vũ theo thói quen rời đi trong ánh mắt của quân sĩ cùng hạ cấp quan viên, nhìn thấy sự nghi hoặc của đám thuộc hạ, khóe miệng hắn cũng thường xuyên nổi lên nụ cười tự giễu.
Hắn tất nhiên rõ ràng vì sao mình được trở thành thủ tướng vọng lâu.
Tại hơn mười chỗ vọng lâu trong Trường Lăng, hắn trấn thủ nơi này là một khu vực trung ương của Trường Lăng, nhìn như là ở trung tâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-vuong-trieu/1644528/quyen-4-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.