Trương Nghi nhìn bóng lưng nam tử áo đen, nội tâm kích động khó có thể nhanh chóng bình tĩnh.
Đối với cả vương triều Đại Tần mà nói, những quyền quý xưa cũ của Trường Lăng là những người đặc biệt. Một mặt, hiện nay Trường Lăng không dung túng họ, nhưng ở một phương diện khác, họ nắm trong tay rất nhiều sản nghiệp, thậm chí có một số ngành nghề thông thương với địch quốc, một vài “mạch máu” quốc gia đều do họ điều khiển. Điều này khiến nữ chủ nhân Trường Lăng không có cách nào dễ dàng tách bọn họ ra khỏi Trường Lăng.
Đây là chuyện điển hình của việc lấy hay bỏ, chung quy cũng bởi vì bọn họ còn đủ cường đại.
Về phần Trương Nghi, bây giờ hắn nên làm thế nào, cầm hay buông?
Nắng chiều chiếu trên con đường bằng phẳng, không khí cũng bắt đầu trở nên mát hơn.
Bởi rằng tâm tình quá mức kích động nên ngay cả khi tu hành giả mặc thanh sam của Mân Sơn Kiếm Tông như ngọn gió nhanh chóng lướt tới sau lưng mà hắn vẫn không hề hay biết.
Điều này khiến tu hành giả Mân Sơn Kiếm Tông cực kỳ không vui, lông mày y nhíu lại thật sâu.
“Biểu hiện lúc này của ngươi chênh lệch quá xa so với lúc ở Kiếm Hội, thân là một kiếm sư thì đương nhiên lúc nào cũng phải đề cao cảnh giác, nhất là ở ngoài Trường Lăng, những kẻ muốn giết ngươi không cần lo lắng bản thân có đi ra được Trường Lăng không nên bọn chúng chẳng cần kiêng nể gì.”
Nghe thanh âm, Trương Nghi giật mình xoay người lại.
Nhìn thấy bào phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-vuong-trieu/1644513/quyen-4-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.