Dịch giả: Kì Ngộ
Biên: Lưu Kim Bưu, kethattinhthu7
Đêm yên tĩnh như nước, vài ánh ban mai bắt đầu xuất hiện nơi chân trời.
Toàn bộ Trường Lăng đương nhiên vẫn còn rất yên tĩnh. Choàng lên người lớp chăn mỏng, Mặc Thủ Thành cũng đang ngủ ngồi trên ghế mây, nhưng ngay khi có tiếng bước chân vang lên sau lưng thì lão liền chậm rãi mở mắt.
Tên tướng lãnh lão phái đi lúc trước đứng sau lưng, mang sắc mặt khó coi, gã khom người thi lễ một cái, giọng nói hơi nhỏ, nói:
- Bạch Sơn Thủy bỏ chạy, tu hành giả vô danh kia bị Thân Huyền bắt được.
Mặc Thủ Thành hơi ngẩn ra, trong đôi mắt ảm đạm hiện lên vẻ ngạc nhiên, lẩm bẩm:
- Lại chạy mất?
Tên tướng lãnh có khuôn mặt lạnh lùng hít sâu một hơi, khống chế tâm tình rồi gật nhẹ đầu, sau đó trầm giọng nói:
- Hoàng Ti Thủ truyền tin đến, Mân Sơn Kiếm Hội kết thúc, thủ danh là đệ tử Tiết Vong Hư, Đinh Ninh.
Mặc Thủ Thành lại kinh ngạc lần nữa.
Tướng lãnh có khuôn mặt lạnh lùng cũng không nói thêm, khom người lui ra.
Mặc Thủ Thành cúi đầu trầm mặc một lúc. Trong ánh ban mai, gió khẽ thổi lay động mấy sợi tóc như râu nhân sâm của lão, sau đó khoé miệng Mặc Thủ Thành hiện lên thần sắc cảm khái.
Tuy thân phận tu giả trẻ tuổi vô danh cường đại kia đáng giá để tìm hiểu nhưng lão biết rõ đêm nay, mục đích khiến Hoàng hậu sử dụng mọi thủ đoạn nhằm bắt giữ Bạch Sơn Thủy là vì Cô Sơn Kiếm Tàng, kết quả lại giữ tu hành giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-vuong-trieu/1644507/quyen-4-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.