Dịch giả: KìNgộ
Biên: VoTinh1340, kethattinhthu7
Bạch Sơn Thủy nhìn thoáng qua chuôi phi kiếm màu trắng mỏng như tờ giấy này, lạnh nhạt nói với Lý Vân Duệ:
- Nó là của ngươi.
Lý Vân Duệ nhíu mày nhưng cũng không nói gì thêm, chỉ chậm rãi gật đầu.
Khóe miệng Bạch Sơn Thủy nở nụ cười cao ngạo:
- Mặc kệ xảy ra chuyện gì, theo sát ta.
Sau đó, nàng quay người.
Ngay khi nàng quay người, bầu trời đen kịt bỗng sáng lên bởi vô số bó đuốc, giống như toàn bộ xung quanh Trường Lăng đối diện nàng đều được thiêu đốt, sáng rực lên.
Từ trong biển lửa, một tu hành giả có thân hình như được đúc từ sắt, đi từng bước kiên định, đều đều từ trong đám người đi ra.
Bạch Sơn Thủy lãnh đạm, trào phúng nói:
- Lương Liên, ta đang muốn tìm ngươi thì ngươi lại dám tới tìm ta?
Thần sắc Lương Liên hờ hững không thay đổi, đôi giày màu đen ổn định đạp lên đất trước mặt, sóng khí dưới chân tràn ra trên nền đất đen, như đóa đóa hắc liên nở rộ.
- Nực cười, người Tần thật là kiêu ngạo.
Bạch Sơn Thủy thấy Lương Liên không lên tiếng, càng thêm cay nghiệt cười nhạo nói:
- Cho dù là lính đối với lính, tướng đối với tướng thì ngươi cũng không đủ tư cách. Thân Huyền ở chỗ nào? Sao hắn không dám tới gặp ta?
Lương Liên như trước không trả lời, hắn tiếp tục dùng dáng đi ổn định đi về phía trước, khi đứng cách Bạch Sơn Thủy khoảng hơn mười trượng rồi mới bình tĩnh đưa tay phải ra.
Trong thiên địa bỗng vang lên một tiếnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-vuong-trieu/1644504/quyen-4-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.