Thái độ của gã tu hành giả của Mân Sơn Kiếm Tông khi nói những lời này cũng rất tùy ý, thân thể của Trần Ly Sầu không ngừng run rẩy nhưng vẫn không sao phản bác được.
“Không sao.”
Từ Liên Hoa hít vào một hơi thật sâu, khôi phục lại sự bình tĩnh, sau đó chậm rãi đi về phía khoảng sân trống.
“Ta không muốn như vậy.”
Trần Ly Sầu đi đến trước mặt của Từ Liên Hoa, khổ sở nói.
“Bởi vì không đành lòng cho nên mới khổ sở.” Từ Liên Hoa không nhìn Trần Ly Sầu mà chỉ hướng mắt về phía bầu trời trên cao, bình tĩnh đáp.
Hô hấp của Trần Ly Sầu thoáng ngừng lại, hắn trầm mặc một lát rồi lại khổ sở nói: “Dù sao chúng ta cũng đã từng là bạn thân.”
“Ta biết, dù sao chúng ta cũng từng là bạn thân, cho nên nếu lỡ có đả thương đối phương cũng không cần phải nhiều lời.” Từ Liên Hoa nghiêm túc đáp, “ Cuộc chiến này ta sẽ xuất toàn lực không lưu thủ, cho nên ngươi cũng chẳng cần phải lưu tình.”
Trần Ly Sầu nhìn Từ Liên Hoa, “Thương thế của ngươi quá nặng.”
Từ Liên Hoa cười cười tự giễu: “Nếu như chỉ có thể đánh được một trận thì giúp bọn họ loại bỏ gã đối thủ xếp thứ năm trên Tài Tuấn Sách cũng tốt.”
“Ngươi còn có thể thắng được ta sao!”
Nghe Từ Liên Hoa nói vậy, Trần Ly Sầu đột nhiên phẫn nộ: “Vì sao đến lúc này rồi mà ngươi vẫn còn chấp mê bất ngộ!”
Từ Liên Hoa cúi đầu xuống nhìn Trần Ly Sầu đang phẫn nộ, hắn chỉ bình tĩnh giơ tay lên và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-vuong-trieu/1644465/quyen-3-chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.